TẬN HIẾN - Trang 157

Thêm nữa, tôi đã có bạn trai rồi”.

“Dimitri?”
“Không. Một người khác. Anh ấy ở trong hoàng cung của Những Kẻ

Vấy Bẩn”. Tôi thậm chí không dám tin rằng mình đang dùng từ ngữ của
bọn họ.

Joshua cau mày. “Thế sao anh ta không ở đây bảo vệ cô?”
“Bởi vì… hành động như thế không phải là phong cách của anh ấy.

Hơn nữa tôi có thể tự bảo vệ mình”. Tôi chưa bao giờ thích kiểu suy nghĩ
tôi cần được bảo bọc. “Và này, ngay cả khi không có anh ấy, dù thế nào tôi
cũng sẽ rời khỏi đây. Sẽ không bao giờ có chuyện gì giữa hai ta”.

“Tôi hiểu rồi”. Trông Joshua thất vọng nhưng dường như vẫn chấp

nhận lời từ chối. “Có thể khi sắp xếp xong mọi chuyện, cô sẽ quay lại”.

Tôi định bảo anh ta đừng đợi tôi và rằng anh ta nên cưới người khác

(mặc dù ở tuổi anh ta chuyện cưới xin thật nực cười), nhưng rồi tôi nhận ra
lời khuyên của mình hoàn toàn vô ích. Trong ảo tưởng của Joshua, bây giờ
anh ta có thể cưới ai đó rồi sau này sẽ đưa thêm tôi vào hậu cung, giống
như Sarah và Paulette. Thế nên tôi chỉ đơn giản nói, “Có thể”. Để đổi chủ
đề, tôi liếc tìm bất cứ thứ gì để đánh lạc hướng cả hai. Mắt tôi dừng lại chỗ
ghế và hình chiếc lá khắc chạm trên đó. “Thật tinh xảo”.

“Cảm ơn”, Joshua hãnh diện nói. Tôi nhẹ người vì anh ta không theo

đuổi chủ đề cũ nữa. Anh ta mân mê bàn tay lên tấm gỗ được chạm trổ công
phu. Hình thiết kế trông như một sợi dây bện lá. “Tôi tự làm đấy”.

“Thật ư?” Tôi hỏi, ngạc nhiên thực lòng. “Thật… thật tuyệt vời”.
“Nếu cô thích nó…” Tay Joshua cử động, tôi chỉ sợ sắp có một nụ hôn

hay một cái ôm. Thay vào đó, anh ta lần mò trong túi áo và lôi ra một chiếc
vòng tay bằng gỗ chạm khắc tinh vi. Hình hoa văn đơn giản, uốn lượn, một
kì công tinh tế và mềm mại. Mảnh gỗ được đánh bóng lóa. “Đây”. Anh ta
đưa tôi chiếc vòng.

“Cái này cho tôi ư?” Tôi miết tay lên mép vòng trơn tru.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.