TẬN HIẾN - Trang 162

Mười ba

“CHẲNG BUỒN CƯỜI CHÚT NÀO!”
“Cậu nói đúng”, Sydney đồng tình. “Chẳng buồn cười chút nào. Nực

cười thì có”.

Chúng tôi đã trở lại nhà Raymond, trong phòng riêng. Tưởng như

chúng tôi không thể rời khỏi những lễ hội bên đống lửa, đặc biệt là sau khi
biết được sự thật kinh khủng về tục lệ của Những Kẻ Gìn Giữ. Thực ra thì,
ít nhất cũng có tôi nghĩ là nó kinh khủng. Hóa ra nếu muốn cưới ai đó ở
đây, cô dâu và chú rể tương lai sẽ phải độc lập chiến đấu với người họ hàng
gần gũi nhất của đối tượng và cùng giới tính với mình. Angeline đã nhận ra
tình ý của Joshua từ lúc tôi đến, khi nhìn thấy chiếc vòng tay, cô kết luận
rằng ở đây đã có sự sắp xếp. Thế nên cô có trách nhiệm làm rõ xem tôi có
xứng đáng không. Angeline vẫn không thực sự thích hay hoàn toàn tin
tưởng tôi, nhưng việc chứng minh khả năng chiến đấu của tôi đã khiến cô
kính nể và đồng ý ủng hộ “lời ước hẹn” của chúng tôi. Lúc đó tôi đã phải
tốn công giải thích rất nhiều để thuyết phục mọi người - bao gồm cả Joshua
- rằng không có sự ước hẹn nào ở đây hết. Nếu có, theo như tôi biết,
Dimitri sẽ phải lãnh trách nhiệm làm “họ hàng” của tôi và chiến đấu với
Joshua.

“Thôi đi”, tôi quở trách. Dimitri dựa vào tường, khoanh tay, quan sát

khi tôi xoa bóp phần xương má bị Angeline đánh. Đây không phải là vết
thương tệ nhất tôi từng lĩnh, nhưng ngày mai chắc chắn mặt tôi sẽ bị thâm.
Một nụ cười hiện ra trên môi anh.

“Anh đã bảo em là đừng khích lệ anh ta”, Dimitri bình tĩnh nói.
“Thế nào cũng được. Anh không biết sự thể xoay ra thế này. Anh chỉ

không muốn em…” tôi nén lại những lời cuối. Tôi không muốn tuôn ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.