TẬN HIẾN - Trang 192

Nơi này nằm trong một khu vực bị bỏ hoang của thành phố. Cách cửa

hàng xăm vài tòa nhà có một nơi giống như một hộp đêm, nhưng mặt khác,
khu phụ cận hoàn toàn hoang vắng. Dù sao thì tôi cũng không ngu thế. Đây
không phải nơi nên một mình đi dạo ban đêm. Sẽ có “cướp giật”. Hoặc tệ
hơn.

Chúng tôi đi loanh quanh cho đến khi Dimitri tìm được một nơi ưng ý.

Đó là một con hẻm khuất cách cửa hàng xăm hai tòa nhà. Con hẻm có một
hàng rào thép gai chặn một bên còn sườn bên kia là một tòa nhà gạch thấp.
Dimitri chỉ cho Sydney cách dẫn tên Strigoi đến chỗ chúng tôi. Cô hiểu hết,
gật đầu liên tục, nhưng tôi thấy nỗi sợ hãi trong mắt cô.

“Em nên tỏ vẻ kính trọng”, Dimitri bảo Sydney. “Những con người

phục vụ cho Strigoi rất tôn thờ chúng, họ mong muốn làm hài lòng chúng.
Vì thế họ ở quanh Strigoi rất nhiều, họ không giật mình hoặc kinh hãi. Vẫn
hơi sợ hãi, dĩ nhiên, nhưng không nhiều như em bây giờ”.

Cô nuốt khan. “Em không thể thôi sợ được”.
Tôi thấy khó khăn thay cho Sydney. Cô cho rằng mọi ma cà rồng đều

là ác quỷ, và chúng tôi đang ném cô vào ổ của loài tồi tệ nhất, đặt cô vào
hiểm họa lớn nhất. Tôi cũng biết cô mới trông thấy một tên Strigoi sống, và
dù được Dimitri huấn luyện, nhiều Strigoi hơn chắc chắn sẽ làm Sydney
kinh hãi. Nếu cô cứng đờ trước mặt Donovan, mọi sự sẽ sụp đổ. Để khích
lệ, tôi ôm lấy Sydney. Tôi bất ngờ vì cô không kháng cự lại.

“Cậu làm được mà”, tôi vỗ về. “Cậu mạnh mẽ, và chúng sợ Dimitri

lắm. Hiểu chứ?”

Sau vài hơi thở sâu, Sydney gật đầu. Chúng tôi khích lệ Sydney thêm

vài câu, rồi cô đi về chân một tòa nhà, hướng thẳng ra đường, biến mất khỏi
tầm nhìn của chúng tôi. Tôi nhìn Dimitri.

“Chúng ta đưa cô ấy vào chỗ chết đấy!”
Mặt anh trầm ngâm. “Anh biết, nhưng bây giờ chúng ta không làm

khác được. Tốt hơn em nên vào vị trí đi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.