TẬN HIẾN - Trang 214

“Chúng ta cần cô ấy… hãy nhớ chúng ta cần cô ấy”.
Anh hơi gật đầu với tôi, vừa lúc Sydney đến mang theo sợi xích. Cô

trợn mắt nhìn khung cảnh, khựng lại chốc lát rồi nhanh chóng lao về phía
chúng tôi. Chúng tôi sắp biến cô thành một chiến binh rồi, tôi nghĩ.

Tôi và Dimitri chuyển sang nhiệm vụ tiếp theo. Chúng tôi đã để ý thấy

chỗ tốt nhất để trói Sonya vào: một chiếc ghế tựa nặng nề ở góc nhà. Nâng
Sonya lên - điều vô cùng nguy hiểm bởi cô vẫn điên cuồng giẫy đạp -
chúng tôi xô cô vào trong ghế. Rồi, giữ cọc bạc ở cổ cô, Dimitri cố bắt
Sonya nằm im trong khi tôi trói xích.

Không có thời gian để nghĩ ra một cách trói chuẩn xác. Tôi chỉ quấn

vòng quanh, trước tiên là chân rồi đến phần thân chặt nhất có thể, cố khóa
hai cánh tay vào chính người Sonya. Rất may là Dimtri đã mua rất nhiều
xích, và tôi nhanh chóng và điên cuồng quấn xích quanh ghế, làm mọi thứ
có thể để giữ yên Sonya.

Sau cùng khi tôi quấn hết xích, Sonya bị khóa khá chặt một chỗ. Liệu

cô có thể thoát khỏi thứ này không? Dĩ nhiên. Nhưng với một cây cọc bạc
chĩa vào người? Không dễ cho lắm. Với cả hai thứ… phải, lúc này chúng
tôi đã khóa chặt được Sonya. Đó là điều tốt nhất chúng tôi có thể.

Tôi và Dimitri nhìn nhau bằng ánh mắt mệt mỏi. Tôi thấy chóng mặt

nhưng cố cầm cự, biết rằng công việc của chúng tôi còn lâu mới kết thúc.

“Đến lúc tra hỏi rồi”, tôi trầm ngâm nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.