TẬN HIẾN - Trang 228

Mười tám

TÔI CHỒM DẬY KHỎI giường, nhẹ người vì không bị xỉu đi. Đầu

tôi vẫn đau, nhưng tôi không choáng váng nữa, nghĩa là tôi đã tránh khỏi
cơn chấn động. Nhìn vào chiếc đồng hồ báo thức khi rời khỏi phòng ngủ
của Sonya, tôi biết mình đã ở trong đầu Lissa vài tiếng đồng hồ. Bài sát
hạch của cô lâu hơn tôi tưởng.

Trong phòng khách, tôi thấy một khung cảnh khôi hài. Victor và

Robert đứng đó, bằng xương bằng thịt, đang quan sát tình hình xung quanh.
Ngay Robert cũng ở đây với chúng tôi về mặt tinh thần. Chỉ có điều, Victor
đang quan sát mọi thứ bằng vẻ tính toán của mình còn sự chú ý của Robert
tập trung cả vào Sonya. Mắt ông ta mở to bàng hoàng. Trong khi đó,
Dimitri không thay đổi vị trí cạnh Sonya hay rút cọc bạc khỏi cổ cô. Rõ
ràng qua tư thế và cái nhìn cẩn trọng của anh, anh vẫn coi hai anh em họ là
mối đe dọa mới và đang cố, một cách vô vọng, cảnh giác với mọi thứ.
Trông anh có vẻ nhẹ nhõm khi thấy tôi và thấy có thêm đồng minh.

Sonya đã hoàn toàn ngồi im với sợi xích quấn quanh, khiến tôi chẳng

mấy thích thú. Nó khiến tôi nghĩ rằng cô đang nung nấu âm mưu. Đôi mắt
đỏ của cô nheo lại.

Toàn bộ tình huống đầy căng thẳng và nguy hiểm nhưng một phần nhỏ

trong tôi thấy thỏa mãn khi quan sát Victor gần hơn. Những cuộc gặp trong
mơ đều giả dối. Cũng giống như tôi có thể thay đổi ngoại hình trong những
giấc mơ, Victor cũng làm mình trông mạnh khỏe trong những cuộc gặp hơn
là ngoài đời thực. Tuổi tác, bệnh tật, và cuộc sống trốn chạy đã khiến ông ta
suy sụp. Bóng tối hằn trong mắt ông ta, và mái tóc muối tiêu mỏng hơn một
tháng trước. Trông ông ta hốc hác và mệt mỏi, nhưng tôi biết ông ta vẫn
nguy hiểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.