TẬN HIẾN - Trang 237

“Cháu chắc không?” ông nheo mắt hỏi. “Liệu cô ấy có nghĩ là được

cứu không? Cháu quên à: Belikov bị biến thành Strigoi ngoài ý muốn.
Sonya thì không”.

“Ông nói gì? Rằng cô ấy sẽ cố biến thành Strigoi lần nữa ư?”
Victor nhún vai. “Ta đang bảo cháu đi lấy câu trả lời ngay đi. Và đừng

để cô ấy một mình”.

Nói rồi Victor quay đi và hướng vào bếp. Ông ta nhanh chóng trở lại

với một cốc nước. Robert uống ừng ực rồi chìm vào giấc ngủ mê man. Tôi
thở dài rồi dựa lưng vào bức tường gần Sydney, hoàn toàn kiệt sức. Tôi vẫn
bị đau từ trận chiến trước.

“Giờ thì sao?” Sydney hỏi.
Tôi lắc đầu. “Tớ không biết. Tớ đoán là chúng ta sẽ đợi”.
Một lúc sau Dimitri trở ra và nhìn qua Robert. “Cô ấy cũng đang ngủ”,

anh bảo tôi. “Cuộc biến đổi… quá khó khăn”. Tôi thấy được vẻ ám ảnh
trong mắt anh và tự hỏi kí ức nào đang hành hạ anh lúc này. Kí ức khi bị
biến đổi? Hay kí ức khi là Strigoi?

“Em không nghĩ chúng ta nên để Sonya một mình”, tôi nói. Phía xa tôi

thấy Victor cười khẩy. “Nên có người trực phòng khi cô tỉnh lại. Cô ấy sẽ
không biết chuyện gì đang xảy ra”.

Dimitri không trả lời khi chăm chú nhìn tôi. Anh hiểu tôi đủ nhiều để

cảm thấy còn ngụ ý trong suy nghĩ của tôi. Thật may vì anh không thấy sai
sót trong lí lẽ của tôi.

“Em nói đúng. Em có phiền nếu ngồi cạnh cô ấy không?” anh hỏi

Sydney.

Tôi lựa lời để nói. Không, không. Không phải Sydney. Nếu Sonya trở

mặt với chúng ta, chúng ta cần có người canh gác, người nào có thể chiến
đấu. Sydney, có lẽ đoán ra vấn đề của tôi, hỗ trợ để tôi khỏi phải nói dối
Dimitri, hoặc phải kể với anh sự thật về nỗi lo của mình.

“Cô ấy không quen em. Thế còn tệ hơn, khi cô ấy tỉnh giấc. Ngoài

ra…” Sydney thêm vào vẻ ghê tởm mà các nhà giả kim đều thành thục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.