TẬN HIẾN - Trang 260

Nụ cười của Dimitri tươi tắn hơn. Sonya đột ngột ngẩng đầu lên.
“Có một người sử dụng linh hồn khác ở đây”, cô nói, giọng hoảng

loạn. “Tôi cảm nhận được. Tôi vẫn nhớ ông ta”. Cô nhìn tôi và Dimitri.
“Không an toàn. Chúng ta không an toàn. Mọi người sẽ không an toàn khi
ở quanh chúng tôi”.

“Mọi chuyện đều ổn”, Dimitri nói, giọng rất rất dịu dàng. Giọng nói

rất hiếm thấy ở anh, nhưng tôi đã từng nghe. Anh dùng đến trong những lúc
tôi tuyệt vọng nhất. “Đừng lo”.

Sonya lắc đầu. “Không. Anh không hiểu. Chúng tôi… chúng tôi có

khả năng làm những điều rất kinh khủng. Với bản thân, với những người
khác. Đó là lí do tôi biến đổi, để ngăn chặn cơn điên. Và quả tình đã thành
công, trừ việc… tình trạng còn tồi tệ hơn. Theo cách riêng. Những chuyện
tôi làm…”

Đây rồi, sự day dứt Dimitri từng trải qua. Sợ anh sẽ nói Sonya cũng

không thể chuộc lỗi, tôi nói, “Đó không phải con người cô. Cô bị điều
khiển bởi một lực lượng khác”.

Sonya gục mặt vào tay. “Nhưng cô đã lựa chọn. Chính cô. Cô đã khiến

sự biến đổi xảy ra”.

“Đều tại linh hồn”, tôi nói. “Khó mà chống lại nó. Như cô nói, linh

hồn khiến cô làm những điều khủng khiếp. Cô không thể suy nghĩ sáng
suốt. Lissa luôn phải chiến đấu với nó”.

“Vasilisa?” Sonya ngước mắt và nhìn vào khoảng không. Tôi nghĩ cô

đang lục lại kí ức. Thực ra, dù bây giờ có đang lảm nhảm, tôi cũng không
tin cô đang ở tình trạng thần kinh không ổn định như lúc trước khi trở thành
Strigoi. Chúng tôi được biết chuyện chữa trị sẽ làm giảm sự điên loạn của
linh hồn, và tôi nghĩ sự biến đổi mà Robert tạo ra đã làm sáng lên chút
bóng tối trong cô lúc này. “Phải, dĩ nhiên rồi. Vasilisa cũng sở hữu linh
hồn”. Cô quay sang tôi thảng thốt. “Em có giúp con bé không? Em có đưa
nó ra khỏi đó không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.