TẬN HIẾN - Trang 262

Tôi lại bắt gặp ánh mắt Dimitri. Vậy đấy! Cái đẹp không phải là một

phần trong thế giới của cô. Giống như tôi bảo anh. Strigoi ngạo mạn khét
tiếng, và dường như những cây hoa chỉ để thể hiện năng lực. Trồng cây
cũng là một thói quen của cô, và tôi nhớ lại Dimitri vẫn đọc những cuốn
tiểu thuyết phương Tây khi còn là Strigoi. Việc biến thành Strigoi sẽ cướp
đi khả năng phân biệt cái tốt và đạo đức, nhưng những thói quen và cách xử
sự vẫn ở lại.

Chúng tôi đưa Sonya ra ngoài phòng khách, cắt ngang cuộc nói

chuyện giữa Victor và Robert. Cả Sonya và Robert đều đông cứng, đánh
giá nhau. Victor mỉm cười đầy ẩn ý.

“Đã dậy và đi lại rồi. Tìm ra điều chúng ta cần chưa?”
Dimitri ném cho ông ta một cái nhìn tương tự như cái nhìn tôi nhận

được khi đề nghị chất vấn. “Chưa đến lúc”.

Sonya thôi nhìn Robert và nhanh chóng để ý cánh cửa hiên, dừng lại

khi thấy đống đổ nát chúng tôi tạo ra. “Mọi người làm vỡ cửa của tôi”, cô
nói.

“Thiệt hại ngoài ý muốn”, tôi nói. Cạnh tôi, chắc Dimitri đang đảo

mắt.

Không cần chúng tôi hướng dẫn, Sonya mở cửa và bước ra ngoài. Cô

há hốc miệng, dừng lại và ngẩng mặt lên. Bầu trời quả là tuyệt vời, xanh
trong không gợn mây, và mặt trời lúc này đã vượt qua đường chân trời, dát
vàng lên mọi thứ. Tôi cũng ra ngoài, cảm nhận hơi ấm của ánh sáng trên
làn da. Vẫn còn chút lạnh lẽo của buổi đêm vương lại, nhưng chúng tôi sắp
có một ngày nóng nực.

Mọi người đều ra ngoài, nhưng Sonya không để ý. Cô giơ tay lên như

nắm được mặt trời và ôm trọn nó trong vòng tay. “Thật đẹp”. Cuối cùng cô
nhìn xuống và bắt gặp ánh mắt tôi. “Phải không? Em đã bao giờ thấy thứ gì
đẹp đến thế chưa?”

“Tuyệt đẹp”, tôi nhắc lại. Vì một lí do không rõ, tôi vừa thấy vừa vui

vừa buồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.