TẬN HIẾN - Trang 263

Sonya đi quanh sân, kiểm tra cây cỏ và hoa lá. Cô chạm lên cánh hoa

và hít lấy hương thơm của chúng. “Thật khác biệt…” cô cứ tự nói với
mình. “Mặt trời thật khác biệt…” Nhiều thứ đặc biệt thu hút sự chú ý của
cô. “Những loài này không nở vào buổi đêm! Thấy không? Thấy những sắc
màu này không? Ngửi thấy không?”

Những câu hỏi có vẻ như không hướng về riêng ai. Chúng tôi quan

sát, tất cả đều như bị thôi miên. Cuối cùng, cô ngồi xuống một chiếc ghế
ngoài hiên, hạnh phúc nhìn quanh, chìm sâu trong cảm nhận giác quan về
vẻ đẹp mà khi còn là Strigoi cô đã phủ nhận. Khi biết chắc Sonya sẽ tạm
thời không đi đâu, tôi quay sang Dimitri và kể lại lời khuyên của Sydney
rằng anh nên đi ngủ trong khi tôi đợi Sonya hồi phục. Thật bất ngờ, anh
thực sự đồng ý.

“Thông minh đó. Tới khi Sonya đủ khả năng nói chuyện, chúng ta sẽ

phải đi”. Anh mỉm cười. “Sydney đang biến thành quân sư chiến đấu rồi”.

“Nào, cô ấy không đứng đầu ở đây”, tôi đùa. “Cô ấy chỉ là một binh

sĩ”.

“Phải”. Anh nhẹ nhàng chạm ngón tay lên má tôi. “Xin lỗi, đội

trưởng”.

“Đại tướng”, tôi sửa lại, thở gấp sau cái động chạm ngắn ngủi.
Anh chào Sonya rồi vào trong nhà. Cô gật đầu, nhưng tôi không biết

liệu cô có thực sự nghe thấy. Victor và Robert bê hai chiếc ghế gỗ trong bếp
ra và đặt dưới bóng râm. Tôi chọn một chỗ trên nền đất. Tất cả im lặng.
Đây không phải tình huống quái dị nhất tôi từng trải nghiệm, nhưng rõ ràng
nó thật kì lạ.

Lúc sau Sydney quay về với đồ tạp phẩm, tôi nhanh chóng rời cả

nhóm để đến kiểm tra tình hình Sydney. Chìa khóa của Victor đã trở lại
bàn, tôi coi đó là dấu hiệu tốt. Sydney mang thức ăn ra và đưa tôi một hộp
mười hai chiếc bánh rán.

“Hi vọng số đó đủ cho cậu”, cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.