TẬN HIẾN - Trang 272

Hai mươi mốt

TÔI KHÔNG ĐƯỢC LÁI XE.
“Đại tướng” Sydney cũng không, và cô tức giận, dù Dimitri đã nhanh

chóng giảng giải lí do.

Mọi chuyện bắt đầu khi Victor phát hiện chiếc xe của ông ta gặp “sự

cố động cơ”. Ông ta không vui lắm. Tuy Victor không buộc tội ai, nhưng
tôi nghĩ mọi người có mặt, ngay cả Sonya và Robert, cũng đoán ra sự cố
không phải là ngẫu nhiên. Điều này có nghĩa là tất cả chúng tôi phải chen
vào chiếc CRV không được thiết kế để chở quá nhiều người, lý do khiến
Dimitri nghĩ ra một cách ngồi sáng tạo. Dĩ nhiên, một trong những “ghế
ngồi” hóa ra lại là ngăn chẻ hàng phía sau. Nó khá rộng, nhưng khi Sydney
biết được đây là chỗ ngồi của mình, cô buộc tội Dimitri xát muối vào vết
thương tâm hồn vì bị đoạt mất chìa khóa.

Tôi không thể nói với Sydney đây là sự sắp xếp hợp lý, nhưng sự thật

đúng như vậy. Bảng phân công chỗ ngồi của Dimitri được thiết kế để giảm
thiểu những mối đe dọa trong xe. Dimitri lái, với Robert ngồi cạnh, còn tôi
ngồi giữa Victor và Sonya ở ghế sau. Cách này khiến mỗi hàng ghế có một
giám hộ, tách biệt hai anh em, và cũng giữ khoảng cách giữa hai người sử
dụng năng lực linh hồn. Khi tôi tranh cãi rằng tôi với anh nên đổi vị trí và
vẫn đảm bảo an toàn như thế, Dimitri chỉ ra rằng để tôi lái xe sẽ không an
toàn nếu tôi đột ngột trôi vào tâm trí Lissa. Anh nói có lí. Còn với
Sydney… phải nói cô không phải là mối đe dọa cũng chẳng phải lực lượng
chiến đấu, thế nên cô bị đẩy về phía sau. Và nói đến trọng tải…

“Chúng ta phải thoát khỏi Victor và Robert ngay”, tôi lẩm bẩm nói với

Dimitri, khi chúng tôi xếp đồ ăn và số hành lí sơ sài của chúng tôi lên xe
(cướp thêm không gian của Sydney khiến cô tức giận). “Họ đã hoàn thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.