TẬN HIẾN - Trang 288

thấy tưởng chừng diễn ra lâu lắm. Nhưng đồng thời, cứ ngỡ chỉ mới vài
giây kể từ lúc Lissa và bà lão nói chuyện.

“Đây… đây là gì vậy?” Lissa hỏi. Miệng cô khô khốc, nước lúc này

thật hữu dụng… nhưng chiếc ly rỗng không.

“Nỗi sợ hãi của cháu”, bà lão chớp mắt. “Mọi nỗi sợ hãi của cháu, xếp

thành một hàng”.

Lissa đặt chiếc ly lên bàn bằng đôi tay run rẩy. “Thật kinh khủng. Linh

hồn tác oai tác quái, nhưng cháu… chưa thấy dưới hình thức này bao giờ.
Nó xâm chiếm tâm trí cháu, lục lọi lung tung. Quá chân thực. Có lúc cháu
tin là thực”.

“Nhưng cháu không dừng nó lại”.
Lissa nhướn mày, nhớ ra cô đã suýt làm thế. “Không”.
Bà lão mỉm cười im lặng.
“Cháu đã… cháu đã xong việc chưa ạ?” Lissa bối rối hỏi. “Cháu có

thể đi chứ?”

Bà lão gật đầu. Lissa đứng dậy, nhìn hai cánh cửa, một cánh cửa cô

vừa đi vào và một cánh cửa đơn sơ phía sau. Vẫn bàng hoàng, Lissa tự
động quay về phía cánh cửa cô vừa đi qua. Cô không muốn gặp lại những
gương mặt xếp hàng ở hành lang nữa nhưng vẫn thề cô sẽ lại đeo lên vẻ
mặt của một công chúa tốt. Thêm nữa, so với số người đã chào đón cô sau
bài sát hạch đầu tiên thì đây chỉ là một phần nhỏ. Bước chân Lissa dừng lại
khi bà lão một lần nữa lên tiếng và chỉ về phía sau căn phòng.

“Không. Cánh cửa đó dành cho những người thi trượt. Cháu đi ra cửa

này”.

Lissa quay lại và đi về phía cánh cửa đơn sơ. Hình như nó dẫn ra

ngoài, cũng tốt. Bình yên và tĩnh tại. Cô nghĩ mình nên nói với bà lão vài
câu, nhưng không biết phải nói gì. Thế nên, cô chỉ xoay nắm đấm và bước
ra…

Với một đám đông chúc mừng dòng họ của rồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.