TẬN HIẾN - Trang 445

“Không, anh nhận được phân công khác”.
“Ồ”. Chẳng hiểu sao tôi hơi buồn, dù biết đó là lựa chọn khôn ngoan

hơn.

“Anh là giám hộ cho Christian”.
Lần này tôi ngồi bật dậy, bất chấp lệnh của bác sĩ. Những vết khâu

nhói lên trong ngực tôi, nhưng tôi bỏ qua sự khó chịu này. “Nhưng…
nhưng như thế có khác gì đâu!”

Dimitri cũng ngồi dậy, có vẻ thích thú trước sự kinh ngạc của tôi, điều

này có vẻ hơi tàn nhẫn vì tôi vừa suýt chết. “Cũng chút chút. Nhưng họ sẽ
không ở bên nhau suốt, nhất là nếu Lissa đi học ở Lehigh. Christian không
đi… nhưng họ sẽ thường xuyên đến với nhau. Khi đó chúng ta cũng vậy.
Một sự phối hợp tốt đấy chứ. Hơn nữa…” Dimitri lại tỏ vẻ nghiêm túc. “Có
lẽ em đã chứng minh cho mọi người thấy là em sẵn sàng hi sinh vì Lissa”.

Tôi lắc đầu. “Phải, nhưng lúc đó không có ai bắn anh. Chỉ bắn cô ấy

thôi”. Tôi nói nhẹ bẫng, nhưng thực sự tôi đang tự hỏi mình sẽ làm gì nếu
cả hai người họ gặp nguy hiểm? Tin anh ấy, giọng nói trong tôi vang lên.
Hãy tin Dimitri sẽ tự lo được cho mình. Anh ấy cũng sẽ làm vậy với mình.
Tôi nhìn Dimitri, nhớ lại bóng người phía sau mình trong phòng dạ hội.
“Anh đã đi theo lúc em nhảy tới trước Lissa đúng không? Anh chọn ai? Em
hay Lissa?”

Anh nhìn tôi vài giây thật lâu. Anh có thể nói dối. Anh có thể trả lời

rất dễ dàng rằng anh định đẩy cả hai chúng tôi ra - nếu có thể, mà tôi cũng
không nhớ được. Nhưng Dimitri không nói dối. “Anh không biết, Roza.
Anh không biết”.

Tôi thở dài. “Thật chẳng dễ dàng gì”.
“Chưa bao giờ dễ dàng”. Dimitri kéo tôi vào vòng tay anh. Tôi dựa

vào ngực anh và nhắm mắt lại. Không, sẽ không dễ dàng gì, nhưng cũng
đáng. Chỉ cần chúng tôi ở bên nhau là đủ.

Chúng tôi ngồi vậy một lúc lâu, tới khi có tiếng gõ khe khẽ vang lên

phía cửa đang hé mở. Lissa đứng trước cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.