TẬN HIẾN - Trang 60

Tôi nhíu mày. “Anh định làm thế nào?”
“Vài giờ tới chúng ta sẽ gặp một người”.
“Chết tiệt! Em thực sự ghét phải là người cuối cùng biết mọi chuyện”.
‘Vài giờ’ sau chúng tôi tới Roanoke, Virginia. Hầu hết quãng đường

chúng tôi đi đều yên ổn. Nhưng khi thành phố tiến vào tầm mắt, tôi nhận ra
Dimitri nhìn biển chỉ lối ra cho tới khi tìm thấy ngả rẽ anh muốn. Lái xe
khỏi đường quốc lộ, anh tiếp tục kiểm tra xem có bị theo dõi không nhưng
không thấy gì. Chúng tôi lại đi vào một con đường đông đúc, và anh lái xe
vào một cửa hàng McDonald’s nổi bật trong số các cửa hàng.

“Em không nghĩ giờ lại là lúc nghỉ ăn uống đâu?” Tôi hỏi.
“Đây”, Dimitri đáp, “là nơi chúng ta bắt chuyến xe tiếp”.
Dimitri lái quanh khu đậu xe của nhà hàng, quét mắt tìm kiếm, dù ban

đầu tôi không nghĩ ra. Tôi nhận ra chỉ trước anh một khoảnh khắc. Trong
góc xa của bãi để xe, tôi thấy một người con gái dựa lưng vào chiếc xe thể
thao, quay lưng về phía chúng tôi. Tôi không nhìn thấy gì nhiều ngoài chiếc
váy sẫm màu và mái tóc vàng rối tung gần chạm vai.

Dimitri dừng xe ở cạnh cô, và tôi lao ra ngay khi anh nhấn phanh. Tôi

nhận ra trước khi cô quay đầu lại.

“Sydney?” Cái tên bật ra như một câu hỏi, dù tôi tin chắc đó là cô.
Cô quay đầu, và tôi nhận ra một gương mặt quen thuộc - của con

người - với đôi mắt nâu có thể chuyển sang màu hổ phách trong ánh nắng
và một hình xăm màu vàng nhạt trên má.

“Chào, Rose”, cô đáp với nụ cười buồn rầu trên môi, tay giơ một chiếc

túi McDonald’s. “Chắc cậu đói lắm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.