TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 12

Thật đúng là cái thiếp mời kia! Tôi âm thầm cảm thấy may mắn vì lúc

này người nhà của Bạch Tuyết đang bộn rộn túi bụi, còn chưa kịp thay áo
liệm(*) cho cô ấy, bằng không thì tôi cũng không biết Bạch Tuyết sẽ có một
tấm thiệp mời như thế này. Tôi tranh thủ thời gian mở cái thiệp mời ra, quả
nhiên trên đó viết tên và ngày tháng năm sinh của Bạch Tuyết, hình dạng,
kích thước, cách trình bày giống hệt tấm thiếp mời của Tạ Linh Linh.

(*) Chú thích: áo liệm là quần áo dành cho người chết

“Cháu ở đây làm gì?”

Người đến là chú của Bạch Tuyết, thấy hắn hỏi, tôi liền đáp: “Cháu tới

gặp Bạch Tuyết lần cuối, vừa rồi cháu thấy trên người cô ấy có cái này, chú
nhìn xem nó là cái gì.” Nói xong tôi liền đem thiếp mời của Bạch Tuyết
cho chú ấy. Trên mặt bìa tấm thiệp có ghi một chữ “Cúng” màu vàng. Rốt
cuộc là tại sao mà người nào chết cũng có cái thứ này?

Không bao lâu sau thì cảnh sát cũng tới, hỏi thăm ba mẹ Bạch Tuyết là

gần đây Bạch Tuyết có hành động gì lạ thường không. Tôi đứng ở bên
cạnh, dựng thẳng lỗ tai để hóng chuyện. Cũng may nơi chúng tôi đang
đứng hơi bé, bằng không thì cảnh sát sẽ không cho phép người không liên
quan đứng bên cạnh dự thính.

“Sáng hôm trước tôi thấy Bạch Tuyết trở về từ phía sau núi bên kia, hỏi

nó đi đâu thì nó không nào câu nào, chỉ khóc lóc không ngừng, sau đó tôi
lại hỏi nó thì nó lại bảo không biết.”

Cái này không phải giống hệt sự tình của Tạ Linh Linh sao? Có lẽ hai

người bọn họ nửa đêm ra khỏi nhà, đi tới cùng một địa điểm? Nghĩ tới đây,
tôi nhịn không được xen vào để xác nhận: “Làm sao chú biết Bạch Tuyết đi
từ phía sau núi bên kia trở về?”

Cảnh sát liếc nhìn tôi nhưng cũng không nói gì, phỏng chừng hắn cũng

muốn hỏi như vậy. Ba Bạch Tuyết nói: “Ta thích tập thể dục lúc sáng sớm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.