TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 238

thấy bộ dáng treo cổ của cô ấy. Đặc biệt là đêm ngày thứ hai, tôi gần như
phát điên. Nửa đêm, dưới tình huống vừa đói vừa khát, tôi không thể nào
ngủ được, vừa mở mắt ra thì lại nhìn thấy thi thể của cô ấy.”

Những lời này tựa như đã làm tiêu hao hết sức lực toàn thân hắn. Sau khi

nói xong, Tống Tử Kiều ngã phịch xuống ghế, cả người hắn như vô lực, hai
mắt nhìn chằm chằm vào ly trà sữa đã bị hắn bóp méo.

Tôi quả thực không biết nên an ủi hắn như thế nào, tôi thật sự không ngờ

quá khứ của hắn lại khủng bố như vậy. Hắn cũng đâu có làm gì sai nhưng
lại phải ở chung với một khối thi thể trong thời gian dài như vậy, trơ mắt
nhìn người ta chết trước mặt mình. Hắn năm đó cũng mới chỉ mười ba
mười bốn tuổi.

“Bây giờ thì tốt rồi, cô ấy đã bị Lý Húc Dương phong ấn. Ngươi cũng có

thể đủ quá thượng bình thường sinh sống.”

Tôi biết tám năm qua, hắn không chỉ bị những ký ức kia tra tấn mà ngày

ngày còn phải đối mặt với hồn ma. Tôi có chút hoài nghi, liệu có phải
Trương Dương không thực sự thích hắn không. Nếu khi tôi thích một
người, bất kể người đó có thích lại tôi hay không thì tôi cũng tuyệt đối sẽ
không làm ra chuyện như vậy.

“Anh thật sự thực kiên cường, tôi rất khâm phục anh.”

Lúc này Tống Tử Kiều mới phản ứng lại, nói: “Cô không biết, không

biết bao nhiêu năm qua tôi đã phải chịu đựng nó như thế nào! Cái gì mà cô
ấy bị phong ấn, không có! Căn bản không có!”

Tống Tử Kiều đứng lên, gạt hết đồ ở trên bàn xuống, cuồng loạn nói:

“Ngày hôm qua tôi lại mơ thấy cô ấy. Cô ấy nói cô ấy sẽ đến tìm tôi, cô ấy
sẽ trở về tìm tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.