TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 240

Trương Dương vẫn luôn với dây dưa tôi, tôi không thể thoát khỏi cô ấy, cho
nên Lý Húc Dương mới giúp tôi tạm thời phong ấn cô ấy lại. Tôi thực sự
rất vui, thậm chí tôi còn cảm thấy đây như là mơ vậy. Sau đó tôi liền tới tìm
cô.”

Tống Tử Kiều nhìn tôi với vẻ áy náy: “Tôi muốn xem thử xem có phải là

tôi đã thật sự thoát khỏi Trương Dương rồi hay khôbg nên tôi liền cố ý tiếp
cận cô, tôi muốn xem xem cô có xảy ra chuyện gì hay không.”

Tôi bừng tỉnh đại ngộ, chẳng trách gần đây hắn lại vô duyên vô cớ tốt

với tôi như vậy. Thì ra hắn xem tôi là vật thí nghiệm.

Hắn lại một lần nữa nói xin lỗi tôi: “Tạ Thu Đồng, thật sự thật sự rất xin

lỗi, lúc tôi thấy cô ở bạch phố, tôi như bị ma ám vậy, muốn bắt cô trở thành
vật thí nghiệm.”

Tôi nghĩ nhiều năm qua hắn đã phải chịu nhiều khổ cực rồi, cho nên dù

tôi có thực sự bị Trương Dương hại thì, ít nhất tôi còn có hắn áy náy, nhưng
hắn nhiều năm qua hắn chịu nhiều thống khổ như vậy nhưng lại không có
ai ở bên thấu hiểu, sẻ chia?

“Không sao, Trương Dương cũng không tới tìm tôi. Điều này chứng

minh Trương Dương thực sự đã bị Lý Húc Dương phong ấn rồi sao?”

“Không.” Tống Tử Kiều nghe thôi nói vậy thì liền khẩn trương lắc lắc

đầu, kích động đến nỗi giữ chặt bả vai tôi, nói: “Tôi cảm thấy cô ấy vẫn
còn. Cô ấy vẫn sẽ còn tới tìm tôi. Đêm qua tôi còn mơ thấy cô ấy, cô ấy nói
cô ấy sẽ quay về trả thù tôi, cô ấy muốn tôi cùng với cô ấy....”

“Anh đừng sợ, đó chỉ là một cơn ác mộng thôi, giấc mơ và hiện thực

luôn tương phản.” Tôi thấy có vẻ như hắn lại mất khống chế nên tôi nhanh
chóng ngắt lời hắn, rồi vội vàng khuyên bảo: “Chẳng phải anh nói Lý Húc
Dương rất đáng tin cậy đó sao, hơn nữa, bà cô tôi là một đạo sĩ, huện giờ bà
ấy đang ở cùng tôi. Trên người tôi còn có lá bùa hộ mệnh của bà ấy này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.