TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 41

Ánh mắt bà cô vẫn chưa từng rời khỏi cỗ thi thể này, bà điềm tĩnh chỉ

huy. “Cương thi sợ lửa, mọi người đi lấy ít nhánh cây về đây, đợi lát nữa
giội xăng lên chúng ta sẽ đốt hắn thành tro.”

Đang nói, cỗ thi thể này đột nhiên mở mắt ra, định đứng dậy đi ra ngoài,

giống như đột nhiên sống lại vậy. Nhưng bà cô so với hắn còn nhanh hơn,
thoáng cái đã dán một cái bùa chú lên người hắn, hắn chỉ có thể duy trì cái
tư thế đang định đứng dậy kia, muốn động cũng không thể động.

Mọi người không do dự gì, đồng tâm hiệp lực đi nhặt rất nhiều nhánh

cây về, vây quanh cương thi, sau đó giội xăng vào rồi đốt lên. Rất nhanh,
lửa đã cháy bùng bùng, trong ngọn lửa truyền đến từng cơn kêu rên, thanh
âm giống tiếng gào rú của dã thú, điều này làm tất cả mọi người đều biến
sắc. Nếu không phải hôm nay nhờ có bà cô phát hiện ra cái cỗ cương thi
này, đợi qua vài ngày nữa hắn đi vào trong thôn thì chẳng phải là nguy to
sao?

Lúc này, mọi người nhìn bà cô với vẻ mặt tràn đầy cung kính, thi nhau

biểu đạt sự cảm kích.

Bà cô thuận miệng nói qua loa vài câu rồi quay sang nói với tôi: “Có

phải hắn chính là người đã đưa cháu lên núi không?”

Tuy rằng bà hỏi tôi, nhưng giọng điệu lại như đang kể lại.

Xem ra dù bà không phải là người trong thôn như tất cả những sự việc

xảy ra trong thôn bà đều biết, e rằng so với chính người bản xứ như chúng
tôi bà ấy còn biết nhiều chuyện hơn.

Tôi nhẹ gật đầu, bà cô đắc ý nhếch miệng cười: “Ta biết ngay là như thế

mà.”

Thấy tâm trạng của bà có vẻ không tệ, tôi tranh thủ cơ hội nịnh hót: “Bà

cô, người lợi hại như thế, sớm biết vậy cháu sẽ bảo ba mẹ mời người đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.