TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 92

Tôi lập tức gật nhẹ đầu, không nói một lời nào. Ngẩng đầu lên thì tôi

thấy Bạch Phong đang ngơ ngác nhìn về phía trước. Thân ảnh của ông ấy
thì không được chân thực, rất là mờ ảo, giống như hồn phách vậy. Bà cô
hỏi hắn một câu, hắn vô thức trả lời một câu, nhưng lời nói thì thường đứt
quãng, không liền mạch.

Tuy tôi đối với mấy chuyện quỷ thần gì đó cũng không hiểu lắm, nhưng

tôi biết, khi còn sống là một người bình thường thì sau khi chết đi cũng
không thể nào lại biến thành kẻ ngốc được. Trong chuyện này, nhất định có
uẩn khúc. Nhưng trước đó bà cô đã bảo tôi không được nói chuyện, tôi chỉ
có thể tạm thời đè xuống tất cả những thắc mắc trong lòng mình.

Theo như những lời nói không hoàn chỉnh của chú Bạch, thì tôi đã biết

chú Bạch bị Lệ Quỷ phía sau núi giết chết, cái chết của Bạch Tuyết và Linh
Linh chắc chắn cũng có liên quan đến Lệ Quỷ phía sau núi.

Hỏi xong, bà cô mở một cái túi ra rồi cho chú Bạch vào đó. Thu xếp cho

Bạch Phong xong, bà cô trợn mắt với tôi, sau đó mới nói: “Cháu biết hắn từ
khi nào?”

Bà cô không hỏi tôi cái này còn tạm ổn, vừa hỏi, trong lòng tôi liền tràn

đầy oán trách.

“Hắn là bạn cháu, sao bà lại không phân rõ trắng đen mà ra tay đả

thương người khác như vậy?” Tôi nhìn cây phất trần dính đầy máu tươi
trên mặt đất, tức giận nói.

Bà cô bĩu môi nói: “Bạn của cháu? Vậy cháu nói xem bạn cháu tên là gì,

nhà ở đâu?”

Tôi tức giận đến nỗi cả khuôn mặt đỏ bừng, cũng không trả lời được câu

hỏi của bà cô, chỉ có thể giữ im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.