TÂN NƯƠNG CỦA QUỶ - Trang 91

Bà cô đi ra, cười lạnh nói: “Xem ra cậu cũng tự thừa nhận mình lén lút

diễn trò.”

“Nợ cũ chưa xong, hiện tại lại thêm thù mới, xem ra mối thù giữa chúng

ta càng ngày càng lớn rồi.”

Vẻ mặt người nọ cũng trở nên rét lạnh, nhìn ánh mắt của bà thật giống

như là sắp phun ra lửa vậy.

Nghe bọn họ nói như vậy, chẳng lẽ bọn họ có quen biết ư? Tôi càng ngày

càng tò mò về bà cô. Bà cô chưa từng sống ở đâu, nhưng đối với mọi
chuyện xảy ra với chúng tôi bà đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

Hai người lẳng lặng nhìn nhau, vẻ mặt của bọn họ giống như là hận

không thể giết chết đối phương.

Tôi vội cười nói: “Là cháu muốn nhìn lén, đừng trách hắn.”

Nhưng hai người này không thèm nhìn tôi, dường như trong ánh mắt bọn

họ chỉ có lẫn nhau. Đang lúc tôi sợ bọn họ đánh nhau thì người đàn ông kia
bỗng lùi về sau mấy bước, nhún người một cái liền không thấy đâu nữa.

Thấy bà cô không có ý định đuổi theo, tôi cũng hơi yên lòng. Tôi di

chuyển tầm mắt đến cây phất trần dưới mặt đất, tôi rùng mình một cái, hắn
bị thương rồi ư? Nếu không phải vừa rồi hắn đẩy tôi sang một bên thì hắn
cũng sẽ không bị thương. Trong lòng tôi không khỏi lo lắng hắn ta bị
thương có nghiêm trọng hay không. Không đợi tôi hồi phục lại tinh thần, bà
cô đã lên tiếng: “Tạ Thu Đồng, còn không mau vào đây?”

Nghe bà cô nói vậy, tôi chỉ có thể lặng lẽ đi vào. Tôi không dám nói lời

nào, chỉ lặng yên chờ bà cô răn dạy.

Bà cô chỉ vào góc tường: “Cháu đứng vào kia lắng nghe, ta không hỏi thì

cháu không được nói chuyện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.