TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 125

Cậu nói trong điện thoại bằng giọng khản đặc, tối ngáy hôm qua cả nhà cậu

đi lên núi nướng thịt, không may bị cảm nên đành phải xin nghỉ.

Từ Phẩm Vũ biểu đạt sự quan tâm, tiện thể cười nhạo cơ thể yếu ớt của cậu.

Có điều cười nhạo xong, cô cũng hắt hơi một cái.

Vậy là Từ Phẩm Vũ đi tới trường một mình.

Cô vừa vào lớp đã thấy có cái gì đó không ổn, mọi người đi ngoài cửa, ở

hành lang, càng bất thường.

Hoàn toàn không phải là ảo giác, nam sinh nữ sinh đi qua chỗ cô, không

phải tất cả, nhưng phần lớn đều sẽ nhìn cô rồi đánh giá.

Những ánh mắt đó, còn kèm thêm tiếng xì xào bàn tán, tiếng cười chế giễu.

Từ Phẩm Vũ cúi đầu, nhìn lại quần áo của mình, không có gì kì dị cả.

Cô hồn nhiên không biết chuyện gì xảy ra, đẩy cửa lớp K ra, mọi người

trong lớp đồng loạt quay đầu nhìn cô.

Cô khó hiểu đi về chỗ mình.

Trương Dương ngồi cuối lớp, biệt hiệu thành viên của tuần san buôn

chuyện, vừa nhìn cô vừa cười kì quái.

Từ Phẩm Vũ đập sách giáo khoa lên bàn, “Có gì thì nói đi, mình không có

thần giao cách cảm với cậu đâu.”

Trương Dương cười hì hì, “Nghe nói, cậu tới tận WC nam để bày tỏ hả?

P/S: Ahihi, bạn Vũ đã nổi tiếng khắp trường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.