TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 202

“Đương nhiên là…”

Tóc của cô chỉ buộc tùy tiện, cổ trắng nõn còn lưu lại dấu vết yêu đương đỏ

ửng. Giọng cô nhỏ đến mức gần như không nghe thấy, “Là khi làm chuyện đó.”

Thẩm Hữu Bạch rít vài hơi thuốc, sau một lúc mới nói, “Hết sức cố gắng.”

Cô nhíu mày, vừa định mở miệng thì anh đã nói tiếp, “Nhưng anh là đàn

ông, nhu cầu tình dục rất nặng.”

Bàn tay còn cầm điếu thuốc của Thẩm Hữu Bạch chạm lên gò má cô, vén

vài sợi tóc lòa xòa ra sau tai, “Nếu em không muốn gặp nguy hiểm thì đừng dụ
dỗ anh, vì anh không thể biết chừng mực được đâu.”

Từ Phẩm Vũ im lặng một lúc, quay đầu lại nhìn anh với vẻ mờ mịt, “Như

thế nào thì xem là dụ dỗ?”

Như thế nào ư?

Đôi mắt này, giọng nói này, đôi chân trần trụi, vòng eo mềm mại.

Cô mặc áo của anh, bộ ngực hơi nhô lên.

Thẩm Hữu Bạch không trả lời, chỉ có ánh mắt dần trở nên sâu thẳm, đột

nhiên anh nâng cằm cô lên, hôn xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.