TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 24

Căn cứ vào những gì cô quan sát được lâu nay, Thẩm Hữu Bạch ngoài tính

tình lạnh lùng thì cũng có chút hung bạo. Khi gặp phải chuyện không vừa ý, anh
sẽ bộc phát một cách trắng trợn. Ví dụ như phá hủy một món đồ.

Còn phần lớn là im lặng. Anh không chửi bậy, cũng không nói gì tỏ vẻ bất

mãn, chỉ phá hủy thứ đồ vật nào làm anh khó chịu.

Có thể đi đến kết luận này, đương nhiên là do Từ Phẩm Vũ đã tự trải qua.

Mỗi trường học đều có chút truyền thuyết nho nhỏ, tuy rằng toàn bịa đặt,

vừa nghe đã không thể tin được, hoàn toàn phản khoa học. Nhưng đôi khi đó vẫn
là điểm tựa để người ta ký thác.

Trong học viện Đức Trị có một truyền thuyết về tình cảm thầm kín, chỉ cần

có được chiếc cúc áo sơ mi của đối tượng mà mình thầm mến, nhất định phải là
chiếc thứ ba tính từ cổ áo xuống, vì đó là vị trí gần trái tim nhất. Lấy cúc áo của
người đó và của mình cùng ném vào trong cốc đựng nước suối, đặt dưới ánh
trăng mười một ngày. Mối tình ấy sẽ thành thật.

Hồi đó là Trần Tử Huyên nói với cô. Sau đó Từ Phẩm Vũ xì mũi coi thường,

“Đúng là vớ vẩn, ai mà tin thì người đấy là đồ ngốc.”

Đúng, Từ Phẩm Vũ chính là đồ ngốc.

Phía cuối mỗi phòng học là tủ chứa đồ, trên cửa tủ có gắn biển tên. Ngày

hôm ấy, Từ Phẩm Vũ nhân cơ hội dọn vệ sinh được ở lại cuối cùng, ánh nắng
chiều đã tắt dần. Cô cầm một cái chổi, loanh quanh ở ngoài lớp A.

Cô chợt nghĩ đến một việc, cầm cái chổi theo để làm gì?

Lắc đầu một cái, đặt cây chổi vào bên cạnh, lặng lẽ tiến vào lớp A không

một bóng người.

Tìm thấy cửa tủ có ba chữ ‘Thẩm Hữu Bạch’ dễ như ăn cháo. Vì là mùa hè,

nam sinh lại thích chơi bóng rổ nên thường sẽ để lại vài món đồ để thay trong tủ.

Cô hít sâu, mở ngăn tủ ra. Quả nhiên có một chiếc áo sơ mi trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.