TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 282

Trần Tử Huyên vừa nhấp một ngụm bia, nghe cô hỏi thế liền bị sặc.

“Từ từ, uống chậm một chút.” Nguỵ Dịch Tuần chép miệng một cái, rút mấy

tờ khăn giấy kề sát miệng cô ấy. Trần Tử Huyên lau miệng, “Việc này không cần
cậu nhọc lòng, ngược lại là cậu đấy…”

Cô ấy nói tới đây liền dừng lại, Từ Phẩm Vũ cầm xiên thịt dê, không hài

lòng hỏi, “Mình thì làm sao?”

“Cậu còn đang chờ anh ta.” Trần Tử Huyên nhìn cô, chỉ muốn trợn ngược

mắt lên. Thật sự không biết Từ Phẩm Vũ nghĩ thế nào. Rõ ràng Thẩm Hữu Bạch
không để lại bất cứ phương thức liên lạc nào, vậy mà cô vẫn đợi nhiều năm như
vậy.

Bàn tay cầm đũa của Từ Phẩm Vũ sững lại, sau đó bị hơi nóng từ nổi lẩu

bốc lên làm bỏng, vội vàng thu tay lại. Cô lạnh nhạt nói, “Thật ra không phải vậy,
bây giờ mình chỉ muốn cố gắng làm việc, kiếm nhiều tiền một chút để cải thiện
cuộc sống thôi.”

Cô gắp miếng thịt đã chín nhừ, chấm vào nước tương, nói khẽ, “Hơn nữa

xung quanh cũng chưa có người thích hợp mình.”

“Sao lại không có!” Trần Tử Huyên vỗ bàn một cái, làm Nguỵ Dịch Tuần sợ

tới mức vừa gắp được đồ ăn lên lại làm rơi xuống nồi.

Trần Tử Huyên thẳng thắn, “Hạ Tầm không phải người à, thằng nhóc này

còn cố thi vào trường đại học của cậu, dì mình suýt nữa thì tức chết. Cho dù nó
không bày tỏ thì lẽ nào cậu không biết nó thích cậu.”

Cô ấy bất ngờ cầm đũa chỉ vào Nguỵ Dịch Tuần, “Anh có biết không hả?”

Nguỵ Dịch Tuần không thể làm gì ngoài đáp lại, “Biết biết.”

Ánh mắt cô lại quay về phía Từ Phẩm Vũ, “Cậu thấy rồi đấy, ngay cả anh ấy

cũng biết!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.