TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 88

gió thổi bay sợi tóc cô, đôi mắt sáng ngời nhìn anh.

Từ Phẩm Vũ hỏi, “Có thể nắm tay không?”

Thẩm Hữu Bạch không trả lời, lập tức nắm lấy tay cô.

Ngón tay anh rất lạnh, lòng bàn tay mới hơi ấm một chút.

Từ Phẩm Vũ xoay tay, đổi thành mười ngón đan vào nhau.

Cô còn đang tính toán xem đi tàu điện ngầm về nhà sẽ mất bao lâu thì Thẩm

Hữu Bạch đã vẫy một chiếc taxi lại.

Cô đi vào dưới mái hiên, xoay người lại nói với Thẩm Hữu Bạch đứng cách

mấy bước, “Em giặt sạch áo rồi sẽ trả lại anh.”

“Không cần, cứ để ở chỗ em.” Anh nói tiếp, “Mau vào đi.”

Trần Thu Nha đang chuẩn bị đun lại đồ ăn thì thấy Từ Phẩm Vũ chạy vụt

qua phòng khách, vèo cái đã mất tăm.

Bà sửng sốt một chút, không lâu sau, Từ Phẩm Vũ đã xuất hiện trở lại. Có

điều Trần Thu Nha cảm thấy hình như lúc nãy con gái không mặc bộ quần áo
này.

Bà dùng thủ ngữ hỏi Từ Phẩm Vũ, hôm nay sao về muộn thế?

Thiếu nữ chột dạ gãi đầu, “Thầy giáo tìm con có việc.”

Trần Thu Nha gật đầu, không hỏi nhiều nữa.

Rửa mặt xong, Từ Phẩm Vũ ngồi ở trên giường, nhìn trừng trừng cửa tủ

quần áo, trên đó treo chiếc áo khoác không phải của cô.

Đến giờ cô vẫn còn hoảng hốt.

Cô chậm rãi đi tới, ôm chặt chiếc áo. Lớp vải mát lạnh dán lên mặt, dường

như còn mùi thuốc lá thoang thoản. Cô nghĩ, đây nhất định là một giấc mơ, sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.