TẶNG CHO THẨM HỮU BẠCH - Trang 90

Ngụy Dịch Tuần suy nghĩ, “Nói thế nào nhỉ, mình coi cậu là bạn, nhưng

thân hơn bạn bình thường một chút.”

Cậu nói thêm, “Cậu nghĩ xem, chúng ta chơi với nhau từ nhỏ tới lớn, nếu

thích cậu thì mình đã bày tỏ từ 800 năm trước rồi.”

Từ Phẩm Vũ tán thành gật đầu, “Vậy thì mình yên tâm rồi.”

Cậu bổ sung một câu, “Thật ra cũng không phải thân hơn bạn bình thường,

chỉ là quen thuộc hơn thôi.”

Từ Phẩm Vũ lạnh lùng, “Tuyệt giao đi.”

Ngụy Dịch Tuần trợn to mắt.

Cô vội vàng uy hiếp, “Nếu cậu dám tỏ ra hài lòng thì mình thật sự sẽ tuyệt

giao với cậu!”

Cách cổng trường không xa thì gặp Trần Tử Huyên. Cô ấy đã quên chuyện

Từ Phẩm Vũ nói mơ, vừa đi vừa cười với họ.

Trần Tử Huyên hỏi cô, “Này, không phải hôm nay cậu sẽ đọc diễn văn cho

học sinh mới à, cậu chuẩn bị thế nào rồi.”

Từ Phẩm Vũ hít mấy hơi, nhịp trống gõ trong lớp như thể đang đếm nhịp

thở của cô.

Trần Tử Huyên trả lời hộ cô, “Cậu đã quên rồi.”

Tình huống tối qua thì đương nhiên là Từ Phẩm Vũ không có cách nào nhớ

tới việc này. May mà bài diễn thuyết sẽ đọc lúc gần trưa.

Hiện giờ trong lớp đang tập biểu diễn, chắc chắn không thể viết lách gì

được, cô liền đi tới phòng tự học.

Phòng tự học trống rỗng, không một bóng người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.