TẦNG ĐẦU ĐỊA NGỤC - Trang 289

"Khi người mình bắt đầu chuyến bay đầu tiên lên mặt trăng, tự nhiên là sẽ
có một cuộc họp cuối cùng trước khi hỏa tiễn khai hỏa. Phi hành đoàn sẽ
nguyện tiết kiệm đến tối đa nguyên liệu, nguyện phá kỷ lục tốc lực, nguyện
không ngừng phi thuyền đang bay lại để sửa chữa… Một trong ba phi hành
gia phải là một cán bộ chính trị. Trong chuyến bay, cán bộ này sẽ yêu cầu
hai phi hành gia kia học tập chính trị và lấy lời tuyên bố của họ gửi về đăng
báo".
Pryanchikov nghe được lời tiên đoán này trong lúc anh đi ngang gian
phòng với chiếc khăn tắm và hộp đựng xà bông. Như người biểu diễn một
động tác vũ điệu, anh nhảy tới bên giường Khorobrov và nghiêm trọng nói:
"Ilya Terentich… cho phép tôi được cải chính: việc xảy ra sẽ không như
anh nói đâu… Bởi vì…"
Pryanchikov đưa ngón tay trỏ lên môi với vẻ bí mật như một diễn viên
trong một phim trinh thám:
"… người Hoa Kỳ sẽ lên mặt trăng nước".
Chàng cười, tiếng cười trong như tiếng của một đứa trẻ, rồi nhảy đi.
Anh thợ khắc ngồi cạnh Sologdin trên giường. Anh và Sologdin đang say
mê thảo luận về đề tài đàn bà. Anh thợ khắc đã ngoài bốn mươi, tuy nét mặt
anh còn trẻ, tóc anh đã có nhiều sợi bạc. Mái tóc ấy hợp với anh.
Hôm nay, anh thợ khắc đang hài lòng. Quả thực là anh đã lầm khi anh vội
nuốt bản truyện ngắn của anh trong phòng khám trước khi lên xe đi gặp vợ,
nếu anh đừng quá vội, anh có thể đem được truyện ra ngoài và trao cho vợ
anh. Nhưng trong cuộc gặp mặt, vợ anh có nói cho anh biết rằng chị đã đưa
cho nhiều người tin cẩn và có uy tín đọc những truyện ngắn gửi ra trước
đây của anh và tất cả mọi người đều khen là hay, là truyện rất giá trị. Anh
cũng biết rằng vợ anh có thể phóng đại những lời khen và những người
thân được chị cho coi những đoản thiên ấy thường chỉ khen chứ không chê,
nhưng dù sao anh vẫn thấy sung sướng. Anh nghĩ rằng dù anh viết hay hoặc
viết dở, anh cũng đã ghi lại được cho hậu thế những sự thật về sự đối xử
của Stalin với những chiến sĩ Nga bị Đức bắt làm tù binh trong trận thế
chiến thứ Hai, anh nói lên tiếng kêu thương ai oán của cả triệu người không
may đó Anh cảm thấy kiêu hãnh và anh tự nguyện sẽ tiếp tục viết truyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.