TẦNG ĐẦU ĐỊA NGỤC - Trang 332

Gã áo xám ra lệnh.
Innokenty cầm mũ, áo trên bàn và bước ra. Chàng được đưa trở lại gian
phòng tiếp nhận, nơi chàng bị lục soát các túi và lột mất hai cầu vai áo, hai
quyển sổ tay và chiếc đồng hồ.
Cái khăn mùi-soa chàng để rơi không còn trên sàn.
Innokenty nói bằng một giọng khiếu nại:
"Họ lấy đồ của tôi…"
Gã áo xám nói như chó sủa:
"Cởi quần áo".
Innokenty ngạc nhiên.
Gã áo xám nhìn vào mắt chàng. Gã nghiêm khắc hỏi:
"Anh có phải là người Nga không?"
"Phải".
Innokenty vẫn hoạt bát, nhưng lúc này chàng không còn nói gì được ngoài
tiếng "phải" ngơ ngẩn ấy.
"Tôi nói anh phải hiểu chứ? Cởi quần áo".
Innokenty gượng khôi hài:
"Người Nga thì cởi quần áo, không phải là người Nga thì khỏi cởi sao?"
Gã áo xám yên lặng như đá, gã đứng chờ đợi chàng.
Với nụ cười mỉa mai và sau cái nhún vai, Innokenty ngồi xuống chiếc ghế
đẩu. Chàng cởi giày, rồi cởi bộ đồng phục. Chàng đưa cái áo cho gã áo
xám. Tuy chàng không coi trọng gì lắm bộ đồng phục này nhưng chàng
cũng không thể coi thường được nó.
Áo xám hất hàm:
"Bỏ xuống sàn".
Innokenty do dự. Áo xám giằng chiếc áo ra khỏi tay chàng, quăng xuống
sàn và đột ngột nói:
"Cởi nữa".
"Cởi nữa?"
"Cởi hết".
"Sao được? Đồng chí không thấy trời lạnh ư?"
Gã áo xám cảnh cáo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.