TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 329

ghế khách, bèn quỳ xuống vấn an:

— Tiểu nhân tham kiến lão gia.
— Ờ. - Tào Tung đáp lời, nhìn Tần Nghi Lộc khắp một lượt từ

chân đến đầu. - Mạnh Đức đã từng dẫn ngươi về phủ rồi... ngươi là
Tần Nghi Lộc, phải không?

— Dạ phải. - Tần Nghi Lộc thầm thán phục trí nhớ của lão già

này.

— Nghe Mạnh Đức nói, ngươi rất lanh lợi?
— Tiểu nhân thực sự là ngu độn, không dám nhận hai chữ lanh

lợi ạ!

— Ngu độn? Ngu độn một chút cũng tốt! - Tào Tung nói vẻ kỳ

quặc khó hiểu.

Tần Nghi Lộc nghe ra không phải thế, cũng không dám đứng lên,

cúi đầu gượng nói:

— Thiếu gia có việc vừa đi khỏi. Lão đại nhân thân hành đến

đây, có điều chi dặn dò ạ? Có cần tiểu nhân đi gọi thiếu gia về không
ạ?

— Miệng lưỡi người đúng là lanh lợi lắm. - Trên mặt Tào Tung

vẫn không hề có bóng dáng của một nụ cười nào.

— Vậy giờ tiểu nhân xin đi tìm thiếu gia về ạ! - Tần Nghi Lộc

nói xong đứng dậy chực đi.

— Đứng lại! Hôm nay ta đến không phải là tìm Mạnh Đức... Tần

Nghi Lộc ở lại, còn những người khác ra ngoài hết cho ta! - Tào Tung
ra lệnh một câu, trừ Tần Nghi Lộc ra, tất cả những người hầu khác đều
lui ra cả. - Tiểu tử, hôm nay ta đặc ý nhân khi nhi tử của ta không có ở
đây đến tìm ngươi. Ngươi đứng lên đi, ta có mấy câu hỏi ngươi.

Tần Nghi Lộc trong lòng thấp thỏm bất an, run rẩy đứng lên.
— Ta muốn biết, hai người trưởng tùy ở bên Mạnh Đức trước đây

giờ đã đi đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.