TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 414

chẳng đội trời chung với kẻ giết phụ thân, đừng nói Lưu gia đưa tiền
cho con, dù có đưa cho con cả núi vàng núi bạc con cũng không thể
vứt bỏ thù giết phụ thân được! Người có tình của người, việc có lý của
việc, đều bày cả ở trước mắt, đó cũng là hiếu tâm của kẻ làm con đây
ạ.

Vương Tam vóc người to lớn, giọng nói ồm ồm, nói hết một hồi,

rất nhiều hương thân có mặt đều thốt lên:

— Đúng là tiểu tử ngoan! Rất hiếu thuận! Ngươi đúng là mẫu

mực đấy!

Tào Tháo đưa tay ra hiệu cho mọi người không nên hò hét, rồi

nói với Vương Tam:

— Vương Tam, vậy ta hỏi ngươi, ngươi có muốn con ngươi lớn

lên cũng hiếu thuận với ngươi, hay là mong muốn sau này nó không
quan tâm đến ngươi?

— Câu hỏi này của đại nhân hỏi thật chẳng đúng đạo lý cho lắm!

- Vương Tam đánh bạo nói. - Tục ngữ có câu rất hay rằng, không
chăm con ỉa đái, không có đứa cắm hương. Nuôi con để có đứa đỡ đần
khi về già, sinh con ra chẳng phải để nhờ vả về sau thì còn cần nó làm
gì ạ?

— Ngươi nói rất đúng! - Tào Tháo ngửa mặt cười lớn. - Thế là

ngươi không hiểu lý rồi.

— Con làm sao lại không hiểu lý ạ? - Vương Tam chống nạnh.
— Vương Tam ngươi là người con có hiếu, ngươi cũng muốn dạy

con ngươi thành người có hiếu, vậy tại sao ngươi không để cho bản
quan ta được làm một người con có hiếu? Ngươi nói mẫu thân ngươi
mất sớm, nhưng không biết rằng ta cũng từ nhỏ đã không còn mẫu
thân, tất cả chỉ trông vào phụ thân cùng mấy vị thúc phụ nuôi dạy.
Hiện nay Tào gia ta vì chuyện của Tống thị mà bị tội, cả nhà lớn nhỏ
đều bị bãi quan. Hiện giờ phụ thân cùng thúc phụ của ta đều đã thành
kẻ trắng tay, chắc hẳn họ cũng phải về quê hương bản quán đợi tội, ta
cũng phải nhanh chóng đến trước mặt họ để tỏ lòng tận hiếu chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.