TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 477

Hiếu kinh, tạm để Biện Bỉnh trông nom bọn chúng, Tào Tháo cũng thi
thoảng đến trông nom. Cứ như vậy, căn học đường nhỏ bé đã ồn ào
tiếng đọc sách: “Kẻ sĩ không thể không cương cường, quyết tâm. Là vì
nhiệm vụ nặng mà đường xa. Nhiệm vụ là làm điều nhân, vậy chẳng
nặng hay sao? Đến chết mới thôi, vậy chẳng xa hay sao?”

[81]

“Đào tơ mơn mởn xinh tươi;

Hoa hồng đơm đặc dưới trời xuân trong.

Hôm nay nàng đã theo chồng;

Nên bề gia thất ấm nồng thuận vui.

Đào tơ mơn mởn xinh tươi...”

[82]

“Mỗi nhà được năm mẫu đất, đem trồng cây dâu thì người năm

mươi tuổi được mặc áo lụa; Gà lợn chó, nuôi đúng thời vụ thì người
bảy mươi tuổi có thể được thịt ăn.”

[83]

“Ngài rằng: “Đức cả đạo mầu,

Tiên vương dùng để làm đầu dạy dân.

Gây nên thói hòa cho thiên hạ,

Dưới trên đều cảm hóa bấy nay.

Suy ra trăm nết đều hay,

Cái gì là trước, ngươi rày biết chăng?”

[84]

Tào Tháo cầm cuốn Kinh thi của mình lên, lặng yên đọc mấy

dòng, rồi không sao nhập tâm được lại để xuống. Nhìn đám trẻ nhỏ
đứa nào đứa nấy cúi đầu lắc lư đọc sách, Tào Tháo nuốt một miếng
nước bọt - đầu óc bị bọn chúng quấy nhiễu hết! Bọn trẻ thì chẳng thấy
đứa nào làm phiền đứa nào cả, dường như chúng chỉ một lòng chú tâm
vào cuốn sách, nhất là Tào Thuần và Hạ Hầu Đức đang ngồi ở cuối
lớp, tiếng đọc sách của chúng là lớn nhất.

Khi ấy Hạ Hầu Sung đứng dậy gọi Biện Bỉnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.