TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 480

Giọng của Tào Thuần oang oang rõ ràng, lại giải thích thật tỏ

tường, tất cả bọn trẻ con đều tập trung tinh thần lắng nghe. Ngay cả
Tào Tháo cũng để sách xuống thầm khen ngợi: “Nhị thúc tuy mất rồi,
có tiểu tử này cùng với ca ca của nó là Tào Nhân kế tục, cũng chẳng
có gì đáng tiếc!”

Nhưng Hạ Hầu Sung vẫn là đứa thích hỏi đến cùng, ngoái khuôn

mặt béo tròn quay lại hỏi:

— Tử Hòa thúc thúc, Văn Vương là gì ạ?
Thằng nhỏ này là trưởng tử của Hạ Hầu Đôn, mà Tào Thuần là

ấu tử của Tào Xí, là đệ đệ của Tào Nhân, tuy cùng đọc sách trên học
đường, nhưng vẫn có phân biệt đời trước đời sau.

Văn Vương là thiên đầu tiên trong phần Đại Nhã của Kinh thi.
— Vậy nó nói về cái gì ạ? - Hạ Hầu Sung lại hỏi.
Lần này Tào Thuần gặp khó rồi:
— Ta mới học đến phần Bội Phong, còn cách rất xa mới đến phần

Đại Nhã ấy!

— Thế Bội Phong với Đại Nhã ấy là nghĩa làm sao ạ? - Hạ Hầu

Sung dường như có đến mười vạn câu hỏi vì sao.

Trên đầu Tào Thuần có lẽ cũng toát mồ hôi, im lặng hồi lâu mới

nói:

— Đến khi nào ngươi học đến đó sẽ rõ. - Nói xong liền ngồi

xuống.

— Để ta nói cho biết! - Tào Tháo đứng nhanh dậy, giờ đây Tào

Tháo đã học thuộc ba trăm bài Kinh thi của họ Phục chú giải, lại
thường cùng tiểu thiếp là Biện thị cùng nhau ca hát, giờ đây thấy bọn
trẻ hỏi, Tào Tháo bèn đọc to thiên Văn Vương trong Kinh thi:

“Cõi trên hồn của Văn vương;

Trên trời soi chiếu phi thường vẻ vang.

Nhà Chu tuy vốn rằng nước cũ;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.