TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 50

Hai dáng người dắt tay nhau một lớn một bé, bước thấp bước cao

lội dưới trời mưa...

Trẻ nhỏ đánh nhau

Trẻ nhỏ khó tránh khỏi có lúc bướng bỉnh, nhưng chỉ cần vết

thương lành chúng sẽ quên đau ngay.

Dù tình cảm giữa A Man và thất thúc đã gần gũi hơn nhiều,

nhưng yêu cầu của Tào Dận với cháu mình lại ngày một nghiêm khắc
hơn. Trẻ nhỏ đứa nào chẳng ham chơi, huống chi trước đây cậu ta
quen được nuông chiều buông lỏng. Từ sau khi xảy ra sự việc ấy, Tào
Dận cũng không đành lòng đánh đòn nữa. Mỗi khi A Man không học
thuộc bài, đọc râu ông nọ cắm cằm bà kia, Tào Dận giận lắm cũng chỉ
cầm roi giơ lên không trung rồi lại hạ xuống, hạ xuống rồi lại vung
lên, cứ vung cả nửa ngày trời cũng không vút xuống, không tài nào
đừng được cuối cùng chỉ còn cách nói một câu:

— Phạt ra ngoài sân quỳ!
Tào Dận không đành lòng đánh đập, cho nên mới phạt quỳ.

Nhưng chuyện phạt quỳ ấy A Man chả bao giờ thèm để ý đến. Trước
kia ở Lạc Dương, cứ lần nào phạm lỗi là phụ thân nó lại bắt ra ngoài
sân quỳ để hối lỗi. Từ nhỏ cậu đã có hàng bồ lỗi to nhỏ, phạt quỳ đã
trở thành chuyện cơm bữa hàng ngày, nhiều nhất có ngày phải chịu
phạt quỳ tới bốn lần. Mới quỳ một lúc, nó liền nghĩ ngay ra trò để
chọc phụ thân cười, thế là được đứng dậy, lại làm những gì mình
muốn như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Bây giờ Tào Dận phạt là để nó
chuyên tâm học hành, A Man liền ôm theo cuốn thẻ tre, quỳ xuống ra
vẻ thật gương mẫu, cứ y như đang cúi đầu đọc sách chăm chỉ, nhưng
thật ra tâm trí đang ở mãi trên mây.

Chiều hôm ấy, A Man lại bị phạt quỳ, vẫn như những lần trước

cậu ôm cuốn sách ra giết thời gian ở ngoài sân. Vẻ gương mẫu ấy, suốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.