TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 1 - Trang 62

Chưa đầy một tháng, A Man đã đọc hết lượt Mười ba thiên của

Tôn Vũ Tử. Tất nhiên tiện đó, nó cũng học thuộc làu làu cả bộ Luận
ngữ
. Tào Dận phát hiện tiểu tử này cùng lúc học hai cuốn sách, mà
vẫn tiến triển đều đều không hề bị rối thì thật không tầm thường, bèn
nhất quyết đem những kiến giải của mình về ý nghĩa sâu xa của binh
pháp lần lượt giảng cho.

Cuối cùng đến một ngày, A Man vứt cuốn thẻ tre lên thư án, cười

bảo:

— Thất thúc, cuốn Tôn Vũ Tử này điệt nhi coi như đã học xong

rồi, Khổng Tử nói: “Trước hết thực hành những điều mình muốn nói,
rồi mới nói ra sau”, học mà không dùng thì có được không? Điệt nhi
đã hẹn với Nhân đệ, Hồng đệ, hôm nay phải dùng thử xem sao!

Tào Dận tuy không rõ chuyện nó học binh pháp để đối phó ai,

nhưng cũng đoán ra được tám chín phần, ông cúi nhìn đứa cháu ranh
mãnh bảo:

— Mấy đứa không được làm loạn đâu đấy, rốt cuộc là vì chuyện

gì, có thể nói cho ta được không? - Dù gì ông cũng mang tính cách của
kẻ sĩ, không muốn ép buộc một đứa trẻ.

A Man lắc lắc đầu:
— E là không được đâu! Chuyện này phải giấu người lớn. Thất

thúc cứ yên tâm, điệt nhi không làm chuyện gì quá đáng đâu.

— Ồ? Đã không phải quá đáng thì sao không nói cho ta biết?
— Thất thúc! - A Man chớp chớp mắt. - Hồi bé, thúc có bí mật gì

giấu người lớn không? Ví như lén chạy ra ngoài chơi trò gì đó chẳng
hạn.

— Ta cũng có chứ. - Tào Dận đáp vẻ khó xử.
— Vậy ông của điệt nhi không biết chứ?
— Chuyện này... - Tào Dận không ngờ A Man lại hỏi như vậy,

trầm ngâm hồi lâu, rồi không đừng được thở dài. - Khi là con trẻ cũng
có lúc nói dối người lớn, là người lớn sao lại không biết điều đó? Giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.