TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 203

nghèo được nhiều, người giàu thì được ít, nhưng ai cũng phải nhận lấy
một chút để chia vui với hạ quan.

— Đa tạ đại nhân! - Dân chúng đều vui sướng quỳ xuống tạ ơn

được ban thưởng, lần này thì là vui sướng thực sự.

Tào Tháo lại khuyên mọi người đứng dậy, dặn dò Lâu Dị phân

phát lễ vật, rồi mới đi đến trước mặt huyện lệnh Đông Bình Lăng nói:

— Huyện lệnh đại nhân không cần phải đa lễ, hãy mau đứng dậy,

hôm nay ngài là vất vả nhất đấy, thật làm khổ ngài!

Huyện lệnh nghe ngữ giọng chậm rãi từ tốn của Tào Tháo cũng

chẳng biết là hay hay dở, chỉ biết đáp lại:

— Không dám... không dám... Tại hạ Triệu mỗ là huyện lệnh

Đông Bình Lăng, ở đây nghênh đón đại nhân là lẽ đương nhiên ạ.

Tào Tháo đỡ ông ta dậy, cũng không đề cập lại chuyện khi nãy

nữa, chỉ bảo ông ta mau về nha môn bàn việc, không cần phải để tâm
đến chuyện của mình nữa. Còn mình thì dẫn Lâu Dị, trước tiên đến
vương phủ bái yết Tế Nam vương Lưu Vân.

Vương gia ở đất phong tuy không có quyền cai trị nhưng vẫn là

đại biểu của vương thất, quốc tướng trên danh nghĩa là phụ tá cho
vương gia lo việc chính sự, cho nên việc đầu tiên khi đến nhận chức là
bái yết vương gia. Lưu Vân tuy là điệt nhi của đương kim thiên tử,
nhưng lại rất thân thiện hiền hòa, không kiêu ngạo hống hách giống
như Trần vương Lưu Sủng. Sau một hồi những lễ nghi khách sáo
khuôn phép xong xuôi, vương gia còn đích thân tiễn Tào Tháo đến tận
cổng ngoài.

Tào Tháo ra khỏi cổng ngoài lại quay sang vương gia vái một vái

dài, thấy ông ấy vào trong rồi, mới quay người thở phào một tiếng:

— Đỉnh núi cao coi như cũng đã bái yết rồi, tiếp theo đây hãy

xem ta ra tay!

Trừng trị tham quan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.