TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 275

— Ta còn có việc phải làm, không ở lại được, hôm khác lại cùng

uống vậy!

Tần Thiệu còn chưa nói dứt câu thì phía sau đã có người tiếp lời:
— Huynh không uống, thì tôi uống! - Hóa ra là con ma men Đinh

Xung mặt đỏ phừng phừng đi vào, tay còn cầm chặt bầu rượu, phía
sau còn có trưởng huynh là Đinh Phỉ, trên tay bưng một chiếc hộp.

Tào Tháo đùa bảo:
— Huynh còn muốn uống nữa ư? Cả ngày đã như một con mèo

khướt rồi. Cẩn thận kẻo uống đến thủng ruột say chết mất đấy.

— Say chết thì say chết, chết rồi thì ngâm vào trong chum rượu! -

Đinh Xung nói xong lại dốc một ngụm lớn.

Tào Tháo không để ý đến Đinh Xung nữa, vội giữ Tần Thiệu lại.

Tần Thiệu chỉ xua tay, lại lôi từ trong giỏ tre sau lưng ra một con cá to
nhất, cười nói:

— Vợ tôi cũng có mang rồi, còn đang ở nhà đợi món canh cá của

tôi đấy! Hôm khác chúng ta sẽ tụ tập vậy.

Đinh Phỉ thấy vậy, túm chặt lấy Tần Thiệu, mở cái hộp trong tay,

lôi ra một miếng ngọc như ý và một cây trâm vàng tinh xảo nói:

— Bá Nam huynh, chút quà nhỏ này hãy cầm lấy để cho trẻ nhỏ

chơi nhé!

— Không dám không dám! - Tần Thiệu xua tay:
— Năm mất mùa đói kém, mấy gia đình các huynh đã chu cấp

cho tôi bao nhiêu rồi, cái này tôi không thể lại cầm nữa.

Đinh Phỉ vốn nổi tiếng là thần giữ của, hôm nay lại hào phóng

đến hiếm có như vậy, đem hai món đồ vật ấn vào tay Tần Thiệu:

— Ta đâu có cho huynh, là cho đứa nhỏ cơ mà. Nếu là con trai thì

tặng miếng ngọc như ý, còn cây trâm thì giữ lại để sau này đem hỏi
vợ. Còn nếu là con gái thì tặng cây trâm vàng, còn miếng ngọc như ý
thì sau làm của hồi môn.

— Ha ha ha... Huynh đúng là biết lo xa. - Tào Tháo cười ha hả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.