TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 277

— Đệ vừa mới cho bọn trẻ con tan học.
Tào Tháo giật mình, ngạc nhiên nói:
— Hiện giờ đệ dạy ở nhà hương học ư?
Tào Thuần chắp tay cười nói:
— Tiểu đệ cũng miễn cưỡng mà đảm đương.
Tào Tháo trộm ngắm nghía hắn hồi lâu: Năm xưa nhà họ Tào gặp

nạn, Tào Xí - phụ thân hắn bạo tử trên đường hồi hương, khi ấy hắn
mới có mười bốn tuổi. Huynh trưởng là Tào Nhân làm chức lại ở Hoài
Nam, không thể không chia nhà. Cũng may mà Tào Xí giàu có nức
tiếng giỏi kiếm tiền, rốt cuộc để lại cho hắn một phần điền sản sung
túc nhất trong họ, kẻ hầu hạ người làm thuê đông đến hàng trăm. Tào
Thuần từ rất nhỏ đã tự mình lo việc nhà, cai quản hơn một trăm người
mà vẫn dư sức, còn có thể đọc sách học hành. Tào Tháo không ngăn
được thán phục bảo:

— Tử Hòa tinh minh hơn người, thật là trời phú.
Tào Thuần lại chỉ vào Lã Chiêu bảo:
— Đệ chả có gì đáng kể, tiểu tử này mới là thần đồng này! Mới

chỉ vài tháng ngắn ngủi, mà đã học đến Kinh thi rồi.

Lã Chiêu nghe Tào Thuần khen ngợi, gãi đầu ngượng nghịu bảo:
— Là thầy và Tử Tật thúc thúc dạy hay đấy ạ.
Tào Đức đang lo lắng chuẩn bị cỗ bàn, tiếp lời nói:
— Ta thì có dạy dỗ được gì đâu! Hiện giờ chẳng qua chỉ là một

tay thổ tài chủ thôi, đó là công lao của Tử Hòa đấy. A Man, huynh vẫn
chưa biết nhỉ? Mấy hôm trước phụ thân vừa gửi thư về, nói là đã sắp
đặt đâu đấy, Tử Hòa nhà ta năm tới sẽ được xét hiếu liêm rồi.

Tào Tháo gật gật đầu:
— Tử Hòa, đệ sắp làm ông hiếu liêm thứ ba trong số huynh đệ

chúng ta rồi.

Tào Thuần cảm thán nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.