TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 276

Tần Thiệu không tiện từ chối mãi, nhận lấy tặng vật, muôn vàn

cảm tạ rồi lui đi. Đinh Phỉ đem những đồ vật còn lại đưa luôn cả hộp
vào tay Tào Tháo:

— Tất cả những thứ này đều tặng cho tiểu tử nhà huynh đấy.
— Ối! Thế này nhiều quá.
— Huynh nhận lấy đi! - Tào Đức cười nói, - Đinh Văn Hầu có

thể nói là giữ của không rời, khó có khi được rộng rãi thế này lắm,
huynh không nên làm bẽ mặt huynh ấy.

Tào Tháo nhìn tất cả thân bằng đang ngồi đầy sân cười nói:
— Tào Tháo ta chẳng qua muốn nuôi một đứa con, mọi người hà

tất phải khách sáo như vậy chứ?

Đinh Phỉ xua tay:
— Mọi người đều muốn tìm một cơ hội để cùng nhau tụ tập.

Cuộc đời như bóng câu qua cửa, không thể không xét điều ấy. Năm
xưa chúng ta còn là bọn thiếu niên cùng tụ tập đá cầu với nhau, thế mà
nay đã đều làm cha rồi! Huynh nói xem, ngày tháng trôi có nhanh
không!

Tào Tháo vô cùng cảm khái, trong lòng thầm nhủ: “Phải rồi! Đã

là những kẻ làm cha cả, thời gian trôi đi thật nhanh quá! Chỉ có điều
đến nay ta vẫn chẳng làm được việc gì, nhàn cư ở nhà, tháng ngày lần
lữa biết bôn ba thế nào? Chẳng biết năm nào tháng nào mới đến được
thời thái bình, còn có thể dấn thân vào chốn triều đường mà thành tựu
công danh nữa hay không?”

Trong lúc Tào Tháo đang suy nghĩ, lại nghe tiếng cười vui liên

tục. Một thanh niên trắng trẻo khôi ngô thong thả bước vào: mặt mũi
tướng mạo, đoan trang chỉnh tề. Con mắt sáng ngời, lông mày cong
cong, vóc người cân đối, cốt cách cao lớn. Người này mặc chiếc áo
dài, gấm thêu rực rỡ, đi đứng cử chỉ, sang trọng phi phàm - đó chính là
Tào Thuần - người con út của nhị thúc Tào Xí, tiểu đệ của Tào Nhân.
Lại có tiểu đồng Lã Chiêu ôm theo sách vở đi theo bên cạnh.

— Tử Hòa, sao cậu bây giờ mới đến?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.