TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 315

tuổi, bộ dạng trông như một lão thư sinh, nhưng mặt mũi trông xa lạ
không hề thân quen.

— Dám hỏi các hạ là...
Người đó có vẻ rất khiêm cung, chắp tay nghiêm cẩn nói:
— Ta với Tào đại nhân cũng chưa từng quen biết, chỉ là có tin

của cố nhân gửi đến cho ngài...

— Xin chớ gọi là đại nhân, tại hạ hiện chỉ là một thôn phu nơi

quê mùa thôi. Xin mời vào! - Tào Tháo mời ông ta vào nhà khách
cùng ngồi, - Dám hỏi thư tín đâu ạ?

Người ấy chậm rãi lắc đầu:
— Cũng không có thư tín.
Tào Tháo nhăn mày: “Chẳng lẽ người này đùa cợt ta? Hay là có

mưu đồ gì?”

— Việc này can hệ trọng đại không dám hạ bút, do vậy tại hạ đặc

ý đến đây nói miệng thôi.

— Ồ? - Tào Tháo lấy làm hiếu kỳ, - Không biết là khẩu tín của ai

vậy?

Người đó vuốt râu nói:
— Là hai người Hứa Du ở Nam Dương, Châu Tinh ở Bái Quốc.
Tào Tháo vô cùng kinh ngạc: “Hứa Du là môn sinh của Kiều

Huyền, là bạn nơi kinh đô; Còn Châu Tinh là cháu bên ngoại của Sư
Thiên, là bạn cũ ở quê nhà. Hai người này sao lại có thể cùng sai ông
ta đến đưa tin chứ?”

Người ấy mỉm cười:
— Hứa Du ở kinh sư mưu hành thích thập thường thị, việc bại lộ

phải chạy trốn, hiện đang được thứ sử Ký Châu là Vương Phân bảo vệ.
Châu Tinh thì từ sau khi Sư Thiên bị Vương Phủ hãm hại, cả họ bị
mắc nạn, phải lưu lạc khắp nơi, hiện cũng làm một chức tòng sự dưới
trướng Vương sứ quân. Hai người này quen biết nhau ở Cao Ấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.