TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 336

nghĩ cho thấu đáo, muội ấy và A Bỉnh đang tốt đẹp như vậy, chàng
chớ làm cho mọi người đều thấy khó coi. - Đinh thị nghiêm mặt nói.

— Hoàn nhi và A Bỉnh không thích hợp, Hoàn nhi là nghĩa muội

của bên ấy, luận ra thì cũng là huynh muội kết nghĩa với A Bỉnh, đã là
huynh muội thì thành thân thế nào được?

— Thiếp coi như đã nhìn thấu bụng chàng! Huynh muội thành

thân không phù hợp, chàng thì lại muốn thân càng thêm thân. - Đinh
thị không nhìn Tào Tháo, tiếp tục dệt vải, - Dù sao thiếp cũng chẳng
quản nổi được chàng, chàng tự mình xem xét mà làm thôi.

— Vậy thì ta sẽ xem xét mà làm vậy. - Tào Tháo cười nhạt nói, -

Ta đi làm chút công chuyện đã, tối nay ta nhất định sẽ đến. - Nói rồi
hứng trí đi ra.

Đinh thị ném chiếc thoi dệt, nước mắt tuôn trào rơi xuống:
— Ta quá tốt bụng, hay là quá ngu ngốc chứ...
Lúc ấy chợt có tiếng cánh cửa mở, Tào Ngang nhảy chân sáo

chạy vào, lấy làm lạ lùng hỏi:

— Mẹ, mẹ làm sao thế?
Đinh thị ôm chặt lấy con trai, nghẹn ngào nói:
— Ngang nhi... Mẹ có thể không cần bất cứ ai cả, nhưng con phải

học cho giỏi, để sau này còn vì mẹ mà vươn lên...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.