TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 367

không bằng lòng. Nhà họ Hà và nhà họ Đổng ngầm tranh đấu với
nhau. Đáng thương nhất là nhị quốc cữu Hà Miêu, dồn hết tâm tư để
dựa vào Trương Nhượng, đến bây giờ bên trong bên ngoài đều không
ra sao. Hà Tiến hận ông ta, nhà họ Đổng cũng hận ông ta, thập thường
thị đều không để mắt đến ông ta nữa, thật đáng đời ông ta phải gặp
vận rủi! Không có con mắt...

— Ông ta không có con mắt? - Tào Tháo lại ăn thêm một miếng

bánh, - Tên phản nô Tần Nghi Lộc nhà ta chẳng phải cũng đui mắt ư?

Tào Tung cười khanh khách, nói:
— Trong bụng nó hối hận lắm rồi. Bánh điểm tâm mà con ăn

chính là của nó mang đến hiếu kính ta đấy.

Tào Tháo thiếu chút nữa thì nghẹn cả họng, ném cái bánh mới ăn

một nửa đi:

— Ôi! Ôi! Sao nó lại đến đây ạ?
— Muốn cầu cạnh ta, cho nó được quay về ấy mà! Mấy ngày

trước tên tiểu tử ấy đã được phen sợ mất mật, phát hiện ra mấy phong
mật thư, là thư của quan trưởng sử của phủ xa kỵ tướng quân là Ứng
Thiều, và tư mã Nhạc Ẩn viết cho Vương Khiêm. Hai người này bề
ngoài rõ ràng là người của Hà Miêu, nhưng thực tế lại là người của
Vương Khiêm đặc ý sai đến để giám sát Hà Miêu. Tần Nghi Lộc
không dám đắc tội với hai người ấy, lại sợ sau này Hà Miêu gặp rủi thì
mình bị liên lụy, vì thế mới muốn về lại nhà ta. Hừ! Ngựa hay chẳng
ăn cỏ quay đầu, ta há lại có thể cần nó nữa ư!

— Vương Khiêm đúng là có tâm cơ thực!
Tào Tung lắc đầu nói:
— Nếu theo như con nói khi nãy, ta thấy Viên Ngỗi mới là có tâm

cơ. Lão hồ ly này sai khiến Viên Thiệu, Viên Thiệu lại tìm Vương
Khiêm kia, Vương Khiêm mới sai hai tên Nhạc Ẩn, Ứng Thiều ấy.
Theo sợi dây này, con hãy rà lại những người đã gặp hôm nay thử
xem, xem xem có phải tất cả mọi người đều có thể rà đến đầu lão hồ ly
này không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.