TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 50

— Này, huynh cầm lấy chút này về làm mấy món dã vị, khỏi phải

đi về tay không! - Bào Tín túm lấy hai con thỏ hoang đưa cho Tào
Tháo.

— Thôi đi nào! Bào lão nhị, huynh chớ thương hại cho tôi! Các

huynh tiếp tục đi, tôi đi trước đây! - Tào Tháo vặc lại Bào Tín một
câu, rồi không quan tâm cũng chẳng thèm nhìn lại bỏ đi trước luôn.

“Văn không thành, võ không đạt, số mình thật chẳng ra sao!” -

Tào Tháo suốt dọc đường không ngừng than thở. Khi mồ hôi mồ kê
đầy người trở về đến phủ, đã thấy trước cửa nhà có hai cỗ xe của quan
viên đậu ở đấy. Đó cũng chẳng phải chuyện mới mẻ gì, kể từ sau khi
Tào Tiết chết, Tào Tung lại bắt tay với Triệu Trung, cơ hồ ngày nào
cũng có khách, chẳng qua lại là mấy kẻ luồn lọt khắp nơi như Thị
trung Phàn Lăng, Hứa Tương, Giả Hộ mà thôi. Tào Tháo đã quá quen
với cảnh tượng này rồi, giữa hai phụ tử đã có quy định, những khách
khứa như thế Tào Tháo đều không cần gặp mặt.

Tào Tháo cũng chẳng chào hỏi, mệt mỏi trở về phòng, để tên đầy

tớ Tần Nghi Lộc hầu giúp mình cởi áo bào thay thường phục. Tắm gội
xong xuôi, Tào Tháo ngồi lặng một góc buồn bực:

— Chỉ trách Bào lão nhị! Ngày nóng bức thế này lại làm ta khắp

người mồ hôi nhễ nhại... Nghi Lộc này! Mau đi lấy cho ta bát nước
lạnh uống nào.

— Dạ! - Tần Nghi Lộc cười nịnh bảo. - Tiểu nhân thấy gần đây

trong lòng lão ngài không được thuận ý?

— Chớ nói lung tung, ta già lão lắm ư?
— Không già không già... - Tần Nghi Lộc vừa lắc đầu vừa cười

hi hi nói, - Đến lúc già đại nhân chắc chắn là một đại quan!

— Ít nịnh bợ thôi, lấy nước mau đi. - Tào Tháo không vui.
— Chớ trách tiểu nhân nịnh bợ, đại nhân chính là có số làm đại

quan. Cái khác chẳng nói làm gì, nhưng nhờ có tiểu nhân, ông nhất
định được thăng chức.

— Hừ, nhờ ngươi? Một tên đến vợ còn chẳng có ấy hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.