TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 505

Thực ra câu ấy để dành nói về Tần Nghi Lộc có lẽ còn thích hợp

hơn là nói về Hà Miêu. Bọn Ngô Khuông ở phía sau đã đuổi đến nơi,
tất cả đều vung đao chém loạn xuống, vằm thi thể Hà Miêu nát như
tương.

Đổng Mân lau vết máu trên lưỡi đao, tiến đến trước Viên Thiệu,

Tào Tháo cười nhạt nói:

— Hà Tiến đã chết, Hà Miêu cũng chết. Lần này ngoại thích đã

hết sạch rồi!

Tào Tháo càng nhìn người này càng thấy đáng ghét, ngẩng đầu

lên lại thấy một toán quân đang dong hai viên quan áp giải đến trước
mặt Viên Ngỗi, đó chính là “Tiếu diện hổ” Phàn Lăng và “Bất khai
khẩu” Hứa Tương. Hai người này được hoạn quan giả chiếu thư phong
làm Tư lệ hiệu úy và Hà Nam doãn.

Phàn Lăng vừa thấy Viên Ngỗi, lập tức quỳ sụp xuống, không

còn cười được nữa:

— Lão thái phó! Oan uổng cho chúng tôi quá! Chuyện thập

thường thị làm giả chiếu thư, chúng tôi không hề biết. Ngụy chiếu
chúng tôi cũng chưa nhận được. Thế này chẳng phải là đóng cửa ngồi
trong nhà, họa từ trời rơi xuống ư?

Nhưng Viên Ngỗi chỉ cười:
— Hai ngươi oan uổng ư?
Hai người rối rít dập đầu:
— Oan uổng quá...
— Hừ! - Viên Ngỗi chuyển cười thành giận, - Hai ngươi là lũ

không ra gì, nịnh bợ hoạn quan! Dù cho lần này là oan uổng, nhưng
những chuyện trước đây há lại cũng oan ư? Các ngươi từ thời Vương
Phủ đã là những con chó liếm chân hoạn quan! Đáng chết từ lâu rồi!
Các ngươi còn có mặt mũi nào sống trên thế gian này nữa?

“Tiếu diện hổ” Phàn Lăng trước nay vốn nổi tiếng với bộ mặt

tươi cười, giờ đây đã bật khóc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.