TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 83

hoạn quan mà thôi... Chính từ giờ khắc ấy, tình bạn giữa Tào Tháo và
Viên Thiệu đã xuất hiện sự rạn nứt đầu tiên.

— Đến rồi! Đến rồi! - Tên gia đinh hấp tấp nói nhỏ.
Tào Tháo mừng lắm, đứng dậy sửa lại áo mũ chỉnh tề, đằng hắng

một tiếng, lấy điệu bộ từ phía sau cánh cửa lướt ra, đón trước mặt Chu
Tuấn:

— Ôi chao! Chẳng phải là Chu đại nhân đó sao? Ngài cũng tới

Viên phủ chơi ạ?

— Phải, thật khéo quá! Lại được gặp cậu!
— Vâng đúng vậy.
Thấy Chu Tuần chắp tay sau lưng đang đi ra, Tào Tháo liền theo

sau bên cạnh. Dáng vóc Tào Tháo vốn cũng không cao, Chu Tuấn so
với Tào Tháo lại còn thấp hơn nửa đầu, Tào Tháo phải cúi mình ngẩng
lên nhìn mới tỏ được vẻ cung kính:

— Chu đại nhân, hôm trước thật được ơn ngài chỉ giáo cho ạ!
— Ồ? - Chu Tuấn ngạc nhiên. - Ta chỉ giáo gì cho cậu đâu nhỉ?
— Ngài nói lão Thái phó Hồ Quảng đủ nét anh tài, vãn sinh mới

hiểu ra được. - Tào Tháo đã chuẩn bị sẵn câu chuyện để nói. - Tuy
rằng ông ấy không giữ được chính trực, nhưng sự nhũng loạn của
Lương Ký, sự ác độc của Vương Phủ, trên dưới trong triều đều hoảng
loạn, nếu không phải là nhờ ông ấy giữ sự trung dung mà thay lo chính
sự trong nước, thì triều đình to lớn này liệu còn có ai lo việc nữa chứ?

— Ờ, đúng vậy.
— Kỳ thực kẻ làm bề tôi, cũng có lúc phải có những việc đáng

trách, nhưng đều là vì bức bách không còn cách nào khác. Nhưng
phàm là có lợi cho nước nhà, thì cần chi phải đắn đo xem hành vi như
thế nào chứ? - Tào Tháo cố ý nói thật rành mạch rõ ràng mấy câu này.
Thực ra từ sau hôm gặp được Chu Tuấn, Tào Tháo luôn ngầm hỏi
thăm tìm hiểu về lý lịch và những chuyện đã qua của Chu Tuấn, được
biết bản thân Chu Tuấn có một điểm yếu, đó là khi xưa lúc còn làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.