TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 2 - Trang 89

Thanh, Bộ Binh, Đồn Kỵ, Việt Kỵ, Trường Thủy ở Lạc Dương đều
được huy động hết ra để giữ gìn các nơi, quan Chấp kim ngô điều
động chỉ huy y như đang đối phó với giặc mạnh vậy. Thực sự là vô
cùng chật chội, các con đường đông chật quan viên, mọi người đều
phải xuống xe, dồn cứng cả lại, không biết có bao nhiêu người đã mất
cả thẻ ngà. Tiếp theo lại nghe thấy tiếng chuông trống kêu vang, cũng
không nhận ra từ hướng nào, lầu trên cửa thành bốn phía thành Lạc
Dương đều rung chuông, tiếng vang liên tiếp không ngớt, để thúc giục
các quan đi nhanh.

Tào Tháo đỡ cha hòa vào dòng người đông đúc, càng đi lên phía

bắc người càng đông, không còn thấy một chiếc xe nào nữa. Lúc đó
cũng không còn phân biệt được phẩm trật cao thấp của các quan nữa,
nhưng tất cả mọi người vẫn mũ áo chỉnh tề, không mất đi nghi thức
triều đình, chỉ có trong lòng hoảng loạn, bước đi hấp tấp. Đều là người
làm quan trong triều, mọi người hầu như quen biết nhau cả, vừa đi vừa
ghé tai nhau bàn luận:

— Sao cơ? Sao cơ?
— Bắc quân tạo phản rồi ư?
— Không phải là hoàng thượng ngài...
— Có giặc vây thành ư?
— Hoạn quan làm loạn! Nhất định là bọn Trương Nhượng...
— Rốt cuộc hoàng thượng đang ở đâu? Không phải là vẫn còn ở

Tây viên chứ?

Người nói chuyện quá nhiều, ầm ĩ như ong vỡ tổ, về sau chẳng

nghe được gì nữa, lại thêm tiếng chuông liên miên không dứt, khiến
người ta phải kinh tâm. Tuy là đêm tháng Hai đang tiết xuân rét mướt,
nhưng có đông người như vậy tụ tập tại một chỗ, nên cũng chẳng còn
cảm thấy lạnh lẽo gì.

Mắt đã trông thấy cửa lớn của hoàng cung, đoàn người đang đi

đột nhiên dừng cả lại, hóa ra có quân lính kiểm tra nghiêm ngặt. Tào
Tháo từ rất xa đã trông thấy tiểu hoàng môn Kiển Thạc đích thân dẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.