TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 16

mình. Các danh sĩ ở Thục Trung như Vương Quyền, Lý Hàm đều bị
bọn chúng giết. Chức Thục Trung Thái thú của Cao Quận tướng cũng
bị chúng tự ý bãi miễn, đại nhân vì quá tức giận lại sẵn có bệnh trong
người, đã bị chúng chèn ép mà chết. - Trương Đạo nghiến răng nghiến
lợi. - Hiện Ích Châu đã là thiên hạ của một mình Lưu Yên, từ trên
xuống dưới độc chiếm đại quyền, hắn to gan lớn mật muốn tạo phản
rồi.

Tào Tháo nghe xong không khỏi kinh sợ, thật không ngờ một kẻ

tôn thất hiền lương tướng mạo đường đường như vậy lại ẩn giấu họa
tâm lớn nhường ấy. Nhưng hiện giờ mối nguy trước mắt còn chưa giải
quyết được, ai có tâm trí quan tâm đến chuyện Ích Châu nữa?

Trương Đạo lại lau nước mắt nói:
— Ta thấy non cao đường thẳm nên đã an táng đại nhân ở đất

Thục. Tiếc rằng, lệnh tỷ đã mất nhiều năm, phần mộ lại ở Hà Bắc.
Dưới suối vàng phu thê họ vẫn không được đoàn tụ, xin thứ tội cho
ngu huynh này!

— Việc xảy đến bất ngờ sao chu toàn hết được. - Viên Thiệu

buồn thảm nói. - Huynh đệ chúng ta phải cảm ơn huynh mới đúng.

— Ta sợ rằng bộ hạ của Lưu Yên hoành hành, gây họa cho tiểu

chủ nhân, nên đã dẫn gia đinh cả phủ hộ tống tiểu chủ nhân đến chỗ
đệ. Ai ngờ đến đất Tam Phụ, gặp phải đám giặc Lương Châu, đồ đạc
bị cướp hết, người nhà đều bị chúng giết cả...

Viên Thiệu giậm chân xuống đất mãi:
— Sao? Ngoại điệt của ta thì sao?
— Ngu huynh liều mình cứu được tiểu chủ nhân. Hai người phải

chịu bao nhiêu vất vả mới sống sót bò được đến Lạc Dương... -
Trương Đạo đưa tay chỉ sang bên đường, hóa ra còn một tiểu tử trông
khoảng hơn mười tuổi, hai mắt mở to, y phục rách rưới đang ngồi chờ
ở đó, có vẻ đang vô cùng sợ hãi.

— Cán nhi! Lại đây nào, ta là cữu cữu của con đây! Cán nhi! -

Viên Thiệu đưa tay vẫy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.