TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 370

nếu nói đến chí nguyện ấy... thì đó là nhất tâm nhất ý làm tốt những
việc mà thượng ty giao phó cho mình.

Thế sao gọi là chí nguyện được, làm tốt sự vụ được giao là việc

của tiểu lại thông thường, hao tổn bao nhiêu khí lực, lẽ nào lại vời đến
một tay tiểu lại? Tào Tháo đã không còn khách khí nữa:

— Hẳn tiên sinh quá ư khiêm nhượng, nếu ta tùy tiện giao phó

công việc, liệu ngài có thể làm được tốt không?

— Tại hạ sẽ cố gắng mà làm.
— Được, nay ta giao việc này cho ngài... Dám hỏi tiên sinh, tại

hạ thân ở Duyện Châu bốn bề chiến loạn, sao mới có thể làm nên bá
nghiệp? - Tào Tháo cố ý làm khó ông ta.

Chỉ thấy Mao Giới chậm rãi đứng dậy, nói năng từ tốn:
— Nay thiên hạ chia cắt, hoàng đế rời đô, bách tính bỏ nghiệp,

đói kém lưu vong, quan phủ không đủ dự trữ qua năm, bách tính
không được vững vàng yên ổn, khó có thể giữ được lâu. Nay Viên
Thiệu, Lưu Biểu tuy có sĩ dân đông mạnh, nhưng đều không biết lo xa,
chưa có được nền móng chắc chắn. Phàm kẻ có quân nghĩa sẽ thắng,
giữ địa vị để tích của cải, nên phụng mệnh thiên tử mà thảo phạt kẻ
không thần phục, chỉnh đốn canh nông để tích lũy lương thảo quân tư,
như thế nghiệp bá vương có thể thành vậy.

Phụng mệnh thiên tử mà thảo phạt kẻ không thần phục, chỉnh

đốn canh nông để tích lũy lương thảo quân tư! Nghe thấy những câu
chí lý như vậy, Tào Tháo vô cùng kinh ngạc, lập tức đứng dậy vái tạ:

— Một lời của tiên sinh mà như được đại khai nhãn giới, chỉ

điểm bến mê, hạ quan khi nãy thật không phải, mong tiên sinh chớ để
bụng.

— Không dám, không dám! - Mao Giới vội đưa tay đỡ lại.
— Mời ngồi, mời ngồi.
Mao Giới lại ngồi xuống, vẫn điềm nhiên ngay ngắn ngồi thẳng,

cụp đôi mắt cá chết xuống, không khí lại lạnh lẽo như trước. Tào Tháo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.