TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 392

Đại quân ca khúc khải hoàn diễu võ dương oai trở về, thi thoảng

lại có bách tính mang nước uống ra đón chào, cảm tạ họ đã bảo vệ
Duyện Châu. Tào Tháo cưỡi con ngựa cao lớn đi trước, đưa mắt trông
về phía xa xa, núi sông tráng lệ, rừng rậm xanh tươi, những cánh đồng
mới khai khẩn nhìn ngút tầm mắt. Quay đầu nhìn lại, đoàn quân kéo
theo những xe quân lương thu được dài đến nửa dặm. Khoảng khắc ấy,
một niềm tự hào trào dâng trong lòng, Tào Tháo thực sự cảm thấy
người mình đang lâng lâng.

Quân mã còn chưa đến Định Đào, Trần Cung và Tuân Úc đã từ

Bộc Dương chạy tới, mang theo văn thư tấu biểu trong thời gian này.
Tào Tháo thấy mới khoảng quá giờ thân, nhưng nghĩ đến quân binh
mấy ngày nay đã thấm mệt rồi, liền truyền lệnh hạ trại, tướng lĩnh ai
nấy về doanh, chỉ giữ lại hai người ở trướng trung quân để xem xét
công việc mấy hôm nay. Từ khi Tào Tháo dẫn quân rời thành đến nay
đã hơn một tháng, chính sự trong châu đều do Vạn Tiềm, Tất Thầm lo
liệu, quân cơ quan trọng do Tuân Úc, Trần Cung xử lý, việc nào việc
nấy đều được ổn thỏa.

Tào Tháo xem xét một lát rồi để cả đống thẻ tre sang bên:
— Bệnh tình của Hí Chí Tài sao rồi?
— Tinh thần cũng đã tốt lên nhiều, không có việc gì thì lại “

lãm có câu” suốt cả ngày. Nhưng vẫn còn ho ạ. - Tuân Úc cười nói. -
Ông ấy không có gì đáng ngại lắm nữa rồi.

— Không sao thì tốt, còn nhiều việc quan trọng cần có ông ấy

tham gia... - Tào Tháo đã an tâm. - Việc khảo hạch quan lại của Mao
Hiếu Tiên có tiến triển gì chưa?

— Mao Hiếu Tiên sa thải quan lại, làm việc dường có chút

nghiêm khắc. Ông ta bỏ mấy vị trưởng quan vốn rất có uy vọng xưa
nay, phần lớn là thay những kẻ hàn môn, thậm chí còn có mấy người ở
quận ngoài, khiến thân sĩ lân cận Bộc Dương điều ra tiếng vào. - Trần
Cung không dám giấu giếm, thực tình bẩm báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.