TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN TẬP 3 - Trang 424

Hồi thứ 46

Bộ hạ binh biến, suýt phải lưu lạc

Lưu Bị đến đánh

Vì Đào Khiêm cố thủ trong thành không chịu xuất chiến, quân

đội của Tào Tháo tuy khí thế hừng hực nhưng trước sau vẫn không thể
đột phá được thành ở Đông Hải quốc, càng không có cách nào đánh
được đến Đàm Thành. Thời gian cứ chầm chậm trôi đi uổng phí, sĩ khí
cũng dần nguội bớt.

Để thoát khỏi cục diện ấy, Tào Tháo tuyên bố rút quân, chậm rãi

trở về Duyện Châu, thực tế là để ngầm quan sát động tĩnh của địch.

Quả nhiên, Tào Tháo vừa lui quân khỏi địa giới Đông Hải quốc,

Đào Khiêm liền lơi lỏng phòng bị, bách tính cũng lũ lượt ra khỏi thành
làm đồng. Tào Tháo nhân cơ hội ấy, lập tức hồi quân, tập kích Đông
Hải quốc lần thứ hai, khí thế như sấm nổ, đoạt liền năm thành, mũi tấn
công nhằm thẳng Đàm Thành - đại bản doanh của Đào Khiêm. Không
còn cách nào khác, Đào Khiêm đành phải cầu cứu Điền Khải - Thứ sử
Thanh Châu mới được Công Tôn Toản phong cho. Điền Khải cũng
dẫn quân đến, nhưng sợ hãi trước uy lực của Tào quân, không dám
tiến vào địa giới Đông Hải quốc, chỉ hạ trại từ xa khua chiêng gõ mõ
gây thanh thế, cơ bản không có tác dụng cứu viện gì. Trước tình thế
ấy, Đàm Thành nguy cấp như trứng để đầu đẳng, sự tồn vong của toàn
bộ Từ Châu đã như chỉ mành treo chuông.

Nhưng đến nằm mơ Tào Tháo cũng không thể ngờ rằng, trong

khi thấy Đàm Thành ngay trước mắt, ở chỗ Đào Khiêm lại bỗng xuất
hiện một cánh viện quân, chỉ có chưa đầy một vạn tạp binh, nhưng lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.