TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 288

tiêu điều. Tất cả nông sản trên cánh đồng đều bị cướp sạch, thi thể bách
tính ngổn ngang khắp ruộng, lúa mạch cắt không hết cũng như nhà ở của
dân chúng đều bị đốt hết. Bọn Kiều Nhuy, Lý Phong chẳng những dùng kế
vườn không nhà trống, lại còn dùng cách đốt phá tiêu hủy tất cả mọi thứ,
muốn đoạn tuyệt hoàn toàn lương thảo bổ sung cho Tào Tháo.
Tào Tháo vô cùng tức giận, ý muốn giết hết toàn bộ số quân Hoài Nam vừa
đến đầu hàng khi trước, nhưng sau một hồi tuần tra, trong lòng Tháo lại
thấy không nỡ. Mấy năm nay Viên Thuật tự cho mình phóng túng hưởng
lạc, hoàn toàn không nghĩ gì đến sống chết của bách tính và quân sĩ. Đánh
nhau với Lã Bố khiến số tinh binh đã bị tử thương quá nửa, hắn liền lấy
bách tính ở Hoài Nam sung quân. Đám đó, kẻ nào kẻ nấy áo mặc không kín
người, cơm ăn không no bụng, tất cả đều vàng võ gầy còm, lại còn không ít
người già yếu bệnh tật, gần như là một đám lưu dân, đến được Tào doanh,
nhìn thấy lương ăn còn mừng hơn thấy cha thấy mẹ. Đối diện với đám ngụy
quân thê thảm như vậy, mà còn giết hại cho thỏa giận thì thực sẽ khiến bách
tính mất hết niềm tin. Trong lúc cấp bách, Tào Tháo đành hạ lệnh vây chặt
huyện Kỳ muốn diệt trừ bằng được đám loạn quân của Viên Thuật, đoạt lấy
vật tư lương thực trong thành.
Thành trì của huyện Kỳ vốn vô cùng kiên cố, kẻ địch lại đã phá hết những
nhà dân ở ngoài thành, đào thêm mấy con hào sâu, khiến huyện Kỳ dễ cố
thủ khó công phá. Kiều Nhuy căn bản không có ý xuất chiến, chỉ phòng bị
cung khỏe nỏ cứng, gỗ khúc đá tảng trên thành, thái độ rõ ràng ngoan cố
chống cự đến cùng. Lần này Tào Tháo cũng chẳng có biện pháp gì khác, ra
lệnh cho quân Hoài Nam đi trước, quân đội chính quy đi sau, gắng sức
đánh thành trì của huyện Kỳ. Đánh liền ba ngày ba đêm, Tào quân tổn
thương vô số, chẳng những vẫn không có cách nào hạ được thành, mà ngay
hai con hào trong cùng được kẻ địch bảo vệ cũng không cách nào lấp bằng.
Tào Tháo vốn cho rằng lần ra quân này, chỉ cần đánh một trận là có thể đạp
bằng quân đội của Viên Thuật, nào ngờ lại rơi vào tình trạng khó khăn như
vậy, không những đánh không hạ được thành, mà quân tâm trên dưới cũng
dần rơi vào tình cảnh hoang mang lo lắng. Tháo buồn bã ngồi trong trướng
trung quân, sốt ruột vì không triển khai được theo đúng kế hoạch đã trù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.