TÀO THÁO - THÁNH NHÂN ĐÊ TIỆN (TẬP 4) - Trang 34

Vương Tất dường đã hiểu ra đôi chút: - Ý của ngài là...

Mắt Đổng Chiêu chợt sáng lên nhìn Tất: - Trước tiên hãy lôi kéo Dương
Phụng, rồi sau đó tùy cơ tranh thủ một trong hai phe Đổng Thừa, Hàn
Tiêm. Lúc đó Tào Duyện Châu đã có thể liên minh bằng hữu với thế lực
cả bốn phe để mà lĩnh binh tiến đóng Hà Nam. Trên danh nghĩa là thay họ
đối phó với kẻ địch chung, nhưng thực tế chỉ cần vào được Hà Nam, với tài
trí của Tào Duyện Châu, sẽ chẳng cần mất chút sức nào đã có thể thâu
phục được tất thảy bọn chúng. Ngươi yên tâm đi, còn đủ thời gian.
Cái huyện An Ấp bé xíu này không phải là nơi rồng ẩn, qua vài ngày nữa
thánh giá nhất định sẽ quay về Lạc Dương. Trên con đường này, chỉ cần bất
ngờ xảy ra chút biến cố gì, kêu Tào Duyện Châu cứ bình tĩnh chờ đợi thời
cơ nữa thôi.

- Được! - Vương Tất vỗ đùi: - Tại hạ dâng biểu xong sẽ cấp tốc quay về,
bẩm báo với sứ quân chúng tại hạ để ngài nhanh chóng liên lạc với Dương
Phụng.

Đổng Chiêu lắc đầu: - Việc này nên làm sớm, chớ có để chậm trễ, ngươi đi
đi về về sẽ làm lỡ thời gian. Chi bằng

hãy lập tức lên ngựa sang thẳng Lương huyện bái yết Dương Phụng, tỏ rõ
thành ý kết liên minh, giải quyết việc xong xuôi rồi tiển trảm hậu tấu.

- Trông ngài nói kìa, đại sự như vậy sao tại hạ dám tự quyết được? Hơn
nữa, không có văn thư của sứ quân, sao Dương Phụng có thể tin lời tại hạ
nói chứ?

Cánh mũi Đổng Chiêu khẽ lay động một hồi, trên khuôn mặt trắng trẻo to
béo toát lên vẻ khinh miệt: - Vương chủ bạ, phải chăng ngươi không dám
đi?

Vương Tất như ăn phải ớt cay, sợ nhất là bị người khác coi thường, lập tức
nhíu mày: - Đại nhân xem thường Vương Tất thế sao? Tại hạ nếm mật nằm
gai một mình đến Tây kinh còn chẳng sợ, gặp Dương Phụng thì có gì chứ?
Chẳng qua là không có thư tín gì của sứ quân, sợ rằng uổng công chuyến
đi này thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.